"Hắn dạy ta công phu, dạy ta y thuật......"
"Ta cũng có thể dạy nàng công phu, dạy nàng y thuật. Những thứ đó ta đều cao hơn hắn, nàng muốn học nên học với sư phụ tốt nhất......"
"Chúng ta...... cùng nhau lớn lên, cùng nhau vào sinh ra tử nhiều lần như vậy......" Nàng tiếp tục lẩm bẩm.
"......" Người kia im lặng, dường như đang suy tư điều gì.
Có một dòng nước ấm truyền vào đôi tay Cố Tích Cửu, du tẩu khắp người nàng, cuối cùng tụ lại ở chỗ xương sườn bị thương.
Chỗ bị thương của nàng chuyển từ đau nhói sáng đau âm ỉ, sau đó dần dần biến mất, cảm giác đau đớn cũng dần dần tiêu tán.
Không biết qua bao lâu, nàng cuối cùng cũng bừng tỉnh sau cơn ác mộng, vội vàng mở to mắt, nhìn thấy màn lưới màu xanh nhạt trong phòng ngủ của mình.
Bên ngoài trời vẫn tối, trong phòng chỉ có một mình nàng.
Nàng ngồi ở trên giường ngây ngốc một lát. Vừa rồi nàng hoảng hốt cảm thấy có người vào phòng, dường như còn nói chuyện với nàng nữa, chẳng lẽ là nàng nằm mơ?
Nàng nhảy xuống giường, nhanh chóng kiểm tra một vòng ở trong phòng, nhưng không tìm thấy bất cứ thứ gì liên quan tới người ngoài.
Nàng suy nghĩ một lúc, lại vén váy ngủ lên nhìn nhìn chỗ bị thương của mình, nơi đó vẫn còn vết bầm, nhưng không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Nàng lại dò xét nội thương một chút, nội thương cơ bản đã khỏi hẳn, nàng có thể vận công một cách trơn tru.
Nàng ngồi ở chỗ kia có chút ngây ngốc. Đây là thành quả của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713641/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.