Thánh tôn đứng ở nơi đó, nhìn xuống sơn động kia, sau đó lại nhìn nhìn phương hướng Cố Tích Cửu rời đi, khóe môi nhợt nhạt nhô lên.
Tiểu Tích Cửu, đừng khiến bổn tọa thất vọng, cần phải nỗ lực nhiều hơn!
Hắn nhìn xuống cánh tay của mình, có vẻ như hắn thật sự quan tâm quá mức tới tiểu nha đầu, có lẽ nàng là người khiến hắn trải nghiệm rất nhiều lần đầu tiên trong đời.
Sau một lúc lâu, hắn nhẹ nhàng nở nụ cười, nheo nửa đôi mắt.
Lần đầu tiên, hắn đã nỗ lực rất nhiều với một người không phải là đệ tử thiên bẩm, có lẽ chỉ vì hắn cảm thấy hứng thú. Rốt cuộc, thứ có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú ở trên đời này thật sự quá ít......
......Edit: Emily Ton.....
Thời gian trôi qua rất nhanh, năm tháng như thoi đưa, chỉ chớp mắt đã hơn bốn tháng trôi qua.
Trong một gian tĩnh thất.
Có một vầng sáng nhàn nhạt lượn lờ đột nhiên xuất hiện phía trên người đang thiền, trông rất đẹp mắt.
Một lát sau, vầng sáng tan đi, người đang ngồi thiền mở to đôi mắt.
"Chúc mừng chủ nhân, thành công thăng cấp linh lực lên cấp 4!" Giọng nói vui mừng của Thương Khung Ngọc truyền vào trong óc.
Cố Tích Cửu đứng dậy, hoạt động tay chân và cảm ứng linh lực trên người một chút, thở dài: "Năm tháng chỉ mới thăng lên được hai cấp. Tiểu Thương, có phải phương pháp tu luyện của ta không đúng hay không?"
Thương Khung Ngọc: "Chủ nhân, theo ta được biết, thiên tài được công nhận thông minh nhất Phi Tinh Quốc là Dung Già La, trời sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713567/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.