"Mộc Lôi, ngươi lo lắng quá nhiều, có thánh tôn ở đây, tiểu cô nương kia sẽ không xảy ra chuyện." Một người khác lắc đầu.
"Đúng vậy. Chủ thượng quan tâm tới tiểu cô nương này không giống như bình thường......" Mộc Lôi gật đầu.
"Thánh tôn, ngài có ý kiến gì về biểu hiện lần này của nàng hay không?" Mộc Phong không sợ chết dò hỏi.
"Người mà bổn tôn nhìn trúng còn phải chê nữa sao?" Thánh tôn lười nhác mở miệng.
Hai thiếu niên: "......"
Mộc Lôi: "Tiểu cô nương đúng thật là không giống người thường......"
Mộc Phong khinh thường: "Nếu nàng không giống người thường, thánh tôn sao có thể hạ công phu như vậy ở trên người nàng? Còn nói nàng là môn nhân của mình, tất nhiên phải cẩn thận rèn luyện mới được, tránh cho đến lúc đó lại hạ thấp tên tuổi thánh tôn."
"Các ngươi rất nhàn hay sao? "Thánh tôn nói một câu khiến hai người kia trực tiếp ngậm miệng! Bọn họ rất cẩn thận nhìn chủ nhân nhà mình, lo sợ vị thánh tôn này không vui sẽ thao luyện bọn họ một phen.
May mắn lần này thánh tôn dường như không có ý lăn lộn bọn họ, hắn chỉ gõ nhẹ ngón tay ở trên thân cây, không biết đang tính toán điều gì.
Xung quanh nhất thời cực kỳ tĩnh lặng.
"Mộc Phong, Long Tư Dạ kia thế nào rồi?" Thánh tôn bỗng nhiên mở miệng.
"Bẩm thánh tôn, hắn đang bị phạt trong Phạm Thiên Cảnh."
Thánh tôn hơi gật gật đầu, không nói gì.
Mộc Phong và Mộc Lôi nhìn nhau, đều nhìn thấy sự đồng cảm với Long Tư Dạ từ trong ánh mắt đối phương.
Cái tên Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713566/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.