Chẳng lẽ mình đã tìm lầm sơn động?
Cố Tích Cửu xoay người muốn chạy ra ngoài nhìn xem. Nhưng khi vừa mới xoay người, nàng đột nhiên dường như nhận thấy điều gì đó, vì thế nàng quay người lại!
Một cặp đèn lồng!
Một cặp đèn lồng màu xanh lá cây!
Mỗi chiếc đèn lồng đều có kích thước bằng chén trà, xanh đến nỗi khiếp người!
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng gần như đổ mồ hôi lạnh! Đó không phải là đèn lồng, rõ ràng đó là một đôi mắt mãnh thú!
Một trận cuồng phong nổi lên!
"Hai ngọn đèn lồng" lao tới!
......
Sau nửa canh giờ.
Cố Tích Cửu ngồi ở trên một tảng đá nhô ra, giơ tay sửa sang lại quần áo có chút lộn xộn sau trận chiến. Nàng vén tóc lại, sau đó đứng lên đá một chân vào con rắn khổng lồ một sừng vừa mới bị nàng giết chết, cảm thấy chân mình hơi mềm.
Con rắn khổng lồ này không biết là dị chủng gì, dài khoảng năm trượng, dày bằng miệng cái bát, trên đầu không ngờ còn có một cái sững bén nhọn, có thể phun ra khói độc, thậm chí là lửa. Một thân lân giáp còn dày hơn cả con tê tê, khi nàng đánh nhau với nó, nàng đã dùng kiếm chém rất nhiều lần, nhưng không thể chém rơi ngay cả một miếng lân giáp.
Thân rắn này khổng lồ như vậy, nhưng không ngờ hành động còn linh hoạt hơn cả con thỏ. Khi uốn mình trong sơn động này, nó giống như một dải lôi điện rực rỡ, thanh thế cực kỳ kinh người!
Cố Tích Cửu đã tu luyện nội lực một tháng, vừa lúc muốn dùng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713564/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.