Giọng nói của hắn nhẹ nhàng giống như cơn gió mùa xuân, nhưng lại khiến cho Thiên Nguyệt Nhiễm bất chợt cảm thấy ớn lạnh trong lòng! Thiên Nguyệt Nhiễm vội vàng cười cười: "Không dám, không dám, Nguyệt Nhiễm chỉ cảm thấy có chút nuối tiếc cho Cố cô nương, vì vậy mới nói những lời này. Tiểu đệ tính tình thẳng thắn, lời nói có thể khiến Đế huynh hiểu lầm, nhưng tiểu đệ không hề có ác ý......"
Đế Phất Y nhìn hắn một lát, mỉm cười lần nữa, giọng nói càng nhẹ hơn: "Không, không phải ngươi thẳng tính, mà là có chút ngu xuẩn! Hơn nữa còn có nước trong đầu."
Thiên Nguyệt Nhiễm: "......"
Đế Phất Y mỉm cười: "Bổn tọa cũng nói chuyện thẳng thắn, ngươi không cần để ý."
Thiên Nguyệt Nhiễm đỏ mặt không nói ra được câu nào.
Đường đường là một thế hệ tông chủ bị Tả thiên sư mắng một tiếng ngu xuẩn ở trước công chúng, Thiên Nguyệt Nhiễm có chút loạng choạng đứng không vững, đành phải lui về phía sau vài bước.
Một trận gió thổi qua, hắn bỗng nhiên rùng mình một cái.
Thật kỳ lạ, bản thân mình mặc dù ngày thường có chút xúc động, nhưng làm việc nói chuyện vẫn rất có chừng mực, lần này vì sao lại như vậy? Dường như mình đã bị quỷ bám vào người!
Hắn nhìn nhìn Đế Phất Y giống như muốn mở miệng giải thích gì đó, nhưng Đế Phất Y lại không hề để ý đến hắn, chỉ đưa ra thủ thế với thuộc hạ ở phía trên đài: "Có thể bắt đầu rồi!"
Tám thuộc hạ đồng thanh đáp lại một tiếng, cả người loé lên, đứng về phía tám vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713539/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.