Cố Tích Cửu thản nhiên nhìn hắn.
Đế Phất Y cười: "Ngươi gấp cái gì? Chỉ là chưa đến lúc mà thôi ——" Hắn lại nhìn nhìn hai người Thiên Nguyệt Nhiễm: "Hai người các ngươi có điều gì muốn nói hay không?"
Hoa Vô Ngôn ngập ngừng một chút, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không có. Ta chỉ làm phó khảo mà thôi. Tất cả đều nghe theo Phất Y ngươi."
Thiên Nguyệt Nhiễm bỗng nhiên tiến lên một bước, đi tới trước mặt Cố Tích Cửu: "Đứa nhỏ nhà ngươi cũng quá lớn mật một chút. Ngươi biết rằng giả mạo đệ tử thiên bẩm sẽ chịu trừng phạt thế nào chứ?" Giọng nói của hắn đủ lớn khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn có thể nghe thấy.
Cố Tích Cửu trầm mặc nhìn hắn, không nói gì.
Thiên Nguyệt Nhiễm nói tiếp: "Sẽ bị phế bỏ công lực toàn thân và ném vào trong rừng rậm hắc ám. Hơn nữa, không thể nhân nhượng hay cầu xin sự thương xót. Mặc dù ngày thường Đế huynh đối nhân xử thế ôn hòa, nhưng từ trước đến nay hắn luôn tuân thủ nguyên tắc, không làm việc thiên vị, cũng không nể mặt bất luận kẻ nào."
Đôi mắt hắn hiện lên vẻ thương xót: "Ngươi rốt cuộc vẫn là hài tử. Nếu ngươi là phế vật linh lực, thật ra không cần phải phế công phu của ngươi, trực tiếp đưa vào rừng rậm hắc ám là được. Tuy nhiên, hiện tại ngươi lại có một chút linh lực, mặc dù thấp kém, nhưng rốt cuộc vẫn có. Một khi bị trắc nghiệm ra là giả, ngươi sẽ bị phế bỏ. Cho dù Phất Y tương đối ngưỡng mộ ngươi, lúc đó hắn cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713538/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.