Trong sơn động không có cửa ra vào tất nhiên là hoàn toàn tối đen, thậm chí duỗi tay ra cũng không thể nhìn thấy năm ngón tay.
Cố Tích Cửu có thị lực tốt như vậy cũng chỉ có thể mơ hồ thấy hình dáng của Đế Phất Y, hắn vẫn đang ôm nàng!
"Như thế nào......" Cố Tích Cửu vừa mới mở miệng nói, đã bị một ngón tay của hắn đè miệng nhỏ lại, rõ ràng là muốn nàng im tiếng.
Trong đầu Cố Tích Cửu quét qua một loạt dấu chấm hỏi, vị Tả thiên sư này rất mạnh, hắn sẽ sợ ai? Đang tránh né ai?
Hắn thở ra rất nhẹ, nhưng bởi vì quá gần lỗ tai của nàng. Cố Tích Cửu vẫn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của hắn.
Cố Tích Cửu luôn bị hắn ôm như vậy thì có chút không được tự nhiên, nàng tránh một tránh, ý tứ rất rõ ràng —— buông ta ra!
"Tích Cửu, nàng muốn báo đáp ân tình vừa rồi của ta?" Đế Phất Y gần như cắn vào lỗ tai của nàng để nói.
Cố Tích Cửu hơi căng thẳng, gật đầu.
Trong thế giới đen tối như vậy, một nam một nữ ôm nhau, giọng nói từ tính của hắn gần như thổi vào trong lỗ tai của nàng, khiến lỗ tai luôn mẫn cảm của nàng nóng rát giống như bị dính nước sốt cay.
Lúc này hắn sẽ nói ra yêu cầu gì?
"Vậy bắt đầu từ bây giờ, nàng hãy làm hộ pháp cho bổn tọa nửa canh giờ. Trong nửa canh giờ này nếu như bị người tìm ra và lục soát nơi này, nàng phải chịu trách nhiệm mang theo bồn tọa đang đả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713525/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.