Cố Tích Cửu không thể nhịn cười. Vong Xuyên Vô Thương là thứ do hắn chế tạo ra, tất nhiên là công lao của hắn. Người này thật ra chưa từng biết tới khiêm tốn, nhưng lại không hề khiến người cảm thấy khó chịu.
Nàng thành tâm thành ý khom lưng thi lễ với hắn: "Đa tạ!"
Thân thể phế vật của nàng ngay cả Long Tư Dạ cũng nói không có biện pháp, muốn lừa dối nàng để đổi thể.
Thương Khung Ngọc nói cần phải có rất nhiều thảo dược kỳ lạ, những thảo dược đó còn cực kỳ hiếm có, dù nàng thu thập vài thập niên cũng chưa chắc có thể đầy đủ, hơn nữa nàng còn cần phải có bạc......
Không ngờ rằng, một lọ "Vong Xuyên Vô Thương" siêu khó uống của Đế Phất Y đã giải quyết tất cả!
Cuối cùng nàng có thể tu luyện linh lực, thoát khỏi cái danh phế vật!
Nhiệt huyết trong lòng nàng dâng lên, dường như nhìn thấy viễn cảnh tốt đẹp đang chờ đợi mình, nhìn Tả thiên sư cũng hết sức thuận mắt. Lời cảm tạ này của nàng thật sự rất chân thành.
"Cảm tạ ta như thế nào?" Đế Phất Y nhướng mày nhìn nàng.
"Điều này......"
"Chỉ nói bằng miệng?"
"Sao có thể?" Ân tình lớn như vậy tất nhiên không thể chỉ biểu đạt bằng một chút miệng lưỡi, nàng cũng cần phải đưa ra thành ý.
Cố Tích Cửu liều mình, cẩn thận lấy ra một cây cỏ từ trong túi trữ vật, đưa qua: "Đây coi như phần tạ lễ nho nhỏ của ta." Cây cỏ kia có lá màu đỏ, trong suốt giống như thủy tinh, nhìn qua tràn đầy sức sống.
Đôi mắt Đế Phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713524/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.