"Vấn đề này không liên quan tới thiên bẩm, đúng không?" Cố Tích Cửu hơi nhắm đôi mắt: "Ta có quyền từ chối trả lời những câu hỏi không liên quan tới vấn đề thiên bẩm."
Đế Phất Y: "......"
Đế Phất Y đã có khá nhiều trải nghiệm "lần đầu tiên" trong suốt quá trình tiếp xúc với Cố Tích Cửu.
Lần đầu tiên có người không sợ hắn, lần đầu tiên có nữ hài tử thô lỗ với hắn, lần đầu tiên có người thành công hạ độc hắn, lần đầu tiên có nữ hài tử không bị mê hoặc bởi phong thần khí độ của hắn, nhìn thấy hắn thì chạy còn nhanh hơn cả thỏ! Khi hắn bắt một tiểu hài tử như vậy, lần đầu tiên cảm thấy tâm tình mình có chút dao động......
Nhiều lần đầu tiên như vậy chồng chất lên nhau, khiến hắn bỗng nhiên có cảm giác không thể buông tay, hiếm khi hứng thú dạt dào!
Hắn gõ nhẹ ngón tay ở trên bàn: "Được rồi, bổn tọa không hỏi nàng nữa, nhưng nàng có thể hát cho bổn tọa nghe được không? Mặc dù nàng có thể hạ cổ khi hát, nhưng đường dài như vậy sẽ rất nhàm chán, bổn tọa cảm thấy nàng hát để giải tỏa cũng tốt."
Cố Tích Cửu mở to mắt: "Không sợ ta hạ cổ hại người lần nữa?"
Đế Phất Y cười: "Nàng sẽ không ngốc như vậy." Nếu nàng sử dụng cùng một thủ đoạn ở trên người hắn, đó mới thật sự là ngu ngốc!
Hắn giơ tay uống một ngụm rượu, không biết từ đâu lấy ra một cái búa bằng ngọc, bắt đầu gõ ở trên chén rượu, vang lên từng tiếng leng keng, cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713500/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.