Hắn lười biếng vẫy vẫy tay về phía bốn thiếu niên, ý bảo bọn họ đến gần hơn một chút, lúc này mới mở miệng: "Bốn người các ngươi, ngày thường mắt sáng như đuốc, có thể nhìn ra nàng đã hạ độc khi nào? Hạ độc ở đâu?"
Bốn thiếu niên đúng thật đã nhìn thấy toàn bộ quá trình, bọn họ thử thăm dò phân tích: "Nàng đã hạ độc ở trên cá? Trong canh? Trên nhánh cây nướng cá? Cũng có thể là những bình gia vị đó......"
Đế Phất Y lắc lắc ngón tay, chỉ trả lời bọn họ một chữ: "Không!"
Nếu nha đầu này độc hạ ở những nơi đó, sớm đã bị hắn bắt được!
Có một vị thiếu niên đột nhiên nhanh trí: "Nàng đã hạ độc ở trong không khí!"
"Cũng không phải."
Bốn thiếu niên lại liên tiếp suy đoán rất nhiều chỗ, nói ra hết tất cả mọi khả năng, nhưng cuối cùng đều bị chủ tử bọn họ phủ quyết.
Cuối cùng bọn họ thật sự đoán không ra, đành phải hai mặt nhìn nhau.
Đế Phất Y thấy một đám bọn họ nghẹn đến mức đỏ mặt tía tai, lúc này mới khoan thai đứng dậy, nhân tiện giải thích nghi ngờ của bọn họ: "Nàng hạ độc ở trong tiếng ca."
Bốn thiếu niên: "......" Ca hát cũng có thể hạ độc? Thật là mới mẻ!
Đế Phất Y lắc đầu, một lần nữa lại nhẹ nhàng giảng giải: "Thật ra đó cũng không hẳn là độc, mà là một loại cổ, tiêu dao ngư thuỷ cổ."
Bốn thiếu niên vẫn mang vẻ mặt mơ hồ, rất hiển nhiên bọn họ chưa từng nghe nói tới.
Đế Phất Y thở dài: "Đơn giản mà nói, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713453/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.