Cố Tích Cửu đang ở giữa không trung mất đi chỗ dựa, mắt thấy sẽ ngã xuống, nàng lại giống như đã có chuẩn bị, lăng không xoay người một cái, giơ tay lên, kéo lấy "ánh sáng trắng" đang lơ lửng phía trên.
Trên thực tế, ánh sáng trắng kia là một tấm lụa mỏng gần như trong suốt, Cố Tích Cửu bắt lấy tấm lụa mỏng giống như dây đu, bay thẳng về phía con thuyền......
Tất cả đều phát sinh cực nhanh, từ khi Cố Tích Cửu bị đẩy ra giống như câu cá, đến khi nàng kéo tấm lụa trắng nhảy lên trên thuyền cũng chỉ mất vài cái chớp mắt, chờ tới khi mọi người phía dưới có phản ứng lại, nàng đã vững vàng đứng ở trên con thuyền.
Thân pháp rất tuyệt!
Mọi người không nhịn được âm thầm khen một tiếng trong lòng!
Thật ra lần này Cố Tích Cửu chỉ cần có một chút khinh công là có thể làm được, nhưng không phải người nào cũng đều có năng lực phản ứng nhanh chóng dứt khoát giống như nàng!
Nếu đứa nhỏ này không phải là linh lực phế tài, chỉ sợ trong võ học sẽ không thua kém bất luận kẻ nào ở đây!
Cao thủ đều hiểu biết trong lòng.
Trong lòng Tuyên Đế bỗng nhiên có chút hối hận, lẽ ra ông không nên tò mò dò hỏi sư thừa của nàng, nếu không cũng sẽ không gặp phải sự nhiễu loạn về "thiên bẩm".
Nếu nàng thật sự là thiên bẩm thì tốt, nếu như không phải, chẳng lẽ bản thân ông cứ thế trơ mắt nhìn nàng bị phế bỏ toàn bộ công phu, sau đó bị ném vào trong rừng rậm hắc ám?
Dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713431/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.