Ngón tay Cố Tích Cửu nhẹ nhàng vuốt ở trên chiếc vòng tay, động tác nhìn như vô ý thức, thật ra là nàng đang cố an ủi động viên nó. Nàng bình tĩnh cười nói: "Mặc dù vòng tay này rất bình thường, nhưng Tích Cửu rất thích, nó chính là món quà trời xanh ban tặng cho Tích Cửu, đeo nó vào thì không muốn tháo ra."
Nhìn thấy Dung Già La vẫn không có ý thu hồi, nàng lại bồi thêm một câu: "Tích Cửu thích mộc mạc một chút, không thích quá hoa hòe loè loẹt. Lắc tay này của Thái tử điện hạ quả thực rất tốt, nhưng không hợp mắt với Tích Cửu."
Nàng đã nói tới mức như thế, Dung Già La không cố ép buộc nữa, thu lắc tay trở về.
Dung Ngôn bên cạnh nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn rốt cuộc lớn lên ở trong hoàng tộc nên cực kỳ tinh mắt. Hắn nhận ra được đá quý trên lắc tay này đều là cực kỳ quý hiếm, chỉ cần một viên cũng có giá trị vạn bạc, đặc biệt là viên ngọc bích lớn ở giữa, càng là giá trị liên thành, đáng giá mấy chục vạn lượng bạc!
Lắc tay quý giá như vậy nếu như Cố Tích Cửu thật sự nhận lấy, thể diện của vị hôn thê là hắn nên gác ở nơi nào?
Xem ra trái tim của tiểu nha đầu kia vẫn nằm ở chỗ mình, cho dù Thái tử điện hạ cũng không thể khiến nàng tâm động......
Dung Ngôn cảm thấy có chút vui mừng, từ sau khi vào đây cùng với Thái tử ca ca, hắn giống như một tấm lá xanh làm nền cho đóa hoa hồng, toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713363/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.