Trong lòng Cố Tích Cửu vang lên một tiếng chuông cảnh báo. Nàng ôm đầu, có chút lắc lư: "Ta cảm thấy hơi chóng mặt ——"
Cố Tạ Thiên vội nói: "Tiểu Cửu, có lẽ con đã uống quá nhiều, hãy nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi."
Cố Tạ Thiên nói những lời này rất hợp ý nàng. Khi Cố Tích Cửu đang muốn cáo từ thối lui, Dung Già La lại đúng lúc mở miệng: "Không sao đâu, một chén rượu không làm người say được. Bổn cung có một viên giải tửu đan, Cố tiểu thư ăn vào là được."
Hắn vừa nói vừa móc ra một viên đan dược, đưa tới trước mắt Cố Tích Cửu.
Hắn thật sự rất ân cần, còn sai người mang cho nàng một chén nước lọc. Chén nước vốn rất nóng, nhưng đi qua những ngón tay của hắn, chén nước đã trở nên vừa ấm dễ uống.
Cố Tích Cửu không thể rời đi, đành phải nói một tiếng tạ ơn và nuốt viên đan dược kia vào cùng với nước.
"Như thế nào?" Dung Già La quan tâm dò hỏi.
"Khá hơn nhiều." Cố Tích Cửu chỉ có thể nói như thế, trên thực tế nàng căn bản không có men say!
Một chén rượu chẳng là gì đối với nàng, nhưng nàng cũng nhận ra giải tửu đan mà Dung Già La cho nàng chính là cực phẩm. Đừng nói nàng chỉ uống một chén rượu, cho dù uống cả một vò rượu đến nỗi say mèm, nàng vẫn có thể tỉnh lại sau khi nuốt viên đan dược này vào!
Quả nhiên trên người Thái tử có rất nhiều bảo vật, một giải tửu đan cũng là cực phẩm hiếm thấy!
Cố Tích Cửu thở dài trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713362/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.