Khi Lâm Mị đi vào nhã gian trong trà lâu, đặc biệt kinh ngạc nhìn Âu Ngạn Hạo ngồi ở bên trong: “Ngươi tới sớm như thế?”
Nàng mới vừa tìm người thông tri Âu Ngạn Hạo, hẹn hắn ra, sao hắn còn tới sớm hơn nàng?
”Ừ, xung quanh không có việc gì liền tới đây trước. Mau ngồi, uống trướcngụm trà nóng, bên ngoài quá lạnh.” Âu Ngạn Hạo qua loa trả lời sự thậtlà hắn nhận được lời mời của Lâm Mị hưng phấn thí điên thí điên chạytới.
Lâm Mị ngồi xuống, uống một ngụm trà nóng, chậm rì rì bắt đầu ăn điểm tâm.
Tuy nói là chậm rì rì, thế nhưng tốc độ biến mất của điểm tâm trong đĩa một chút cũng không chậm.
Âu Ngạn Hạo ngồi ở bên cạnh bàn, vẫn cười theo mặt, trong lòng đã sớm bốclên quá vô số ý niệm, nghĩ Lâm Mị đột nhiên hẹn hắn ra rốt cuộc là cóchuyện gì.
Chẳng lẽ là muốn hắn?
Hay là bởi vì chuyện hắn tặng danh sách vì Lâm Mị ra xả bực, nàng hài lòng mới tới thấy hắn?
Trong lòng Âu Ngạn Hạo hạnh phúc, trên mặt lại một chút cũng không có mangra, thì ngược lại tương đương tùy ý hỏi một câu: “Mị nhi, nàng hẹn ta đi ra ngoài là vì...”
”Ngươi an bài cho Chu Bảo Trạch một vị trí làm hoàng thương.” Lâm Mị uống một hớp nước trà, chậm rì rì nói.
Ai?
Âu Ngạn Hạo sửng sốt, tại sao muốn nhắc tới Chu Bảo Trạch?
Chu Bảo Trạch đang làm gì?
Chẳng lẽ nói Lâm Mị hẹn hắn ra, hoàn toàn chính là vì mưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-ngu-ta-vuong/2170305/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.