Edit: voi còi
Ngày hôm sau, Lâm Y Hân cùng Lâm Thiến Khanh ở bên Triệu thị thỉnh an xong,hai người ở trong viện nói chuyện một hồi, đi đến viện của Lâm Mị.
Châu Nhi đang ở trong sân vừa thấy được Lâm Y Hân cùng Lâm Thiến Khanh, lậptức cất giọng hành lễ, cũng báo tin cho tiểu thư bên trong phòng: “Nhịtiểu thư, Tứ tiểu thư.”
”Tam muội đâu?” Lâm Y Hân cười hỏi.
Trong miệng là đang hỏi, thế nhưng, động tác dưới chân lại một bước cũngkhông có dừng, trực tiếp đẩy cửa tiến vào khuê phòng của Lâm Mị.
”Nhị tiểu thư, Tứ tiểu thư.” Tú Nhi quy quy củ củ hành lễ, mà lúc này Lâm Mị đang thả lỏng nửa nằm bò ở trên giường, thư thư phục phục phơi mặt trời mùa đông.
Nghe thấy động tĩnh, mắt hé mở một nửa, lười biếng hỏi: “Có việc?”
Nàng phơi nắng đến toàn thân xốp mềm ấm áp, cũng không nghĩ động đậy, sau khi ăn uống no đủ, nên phơi nắng rồi đi ngủ.
Nhìn thấy bộ dáng Lâm Mị ngồi không giống ngồi như vậy, Lâm Thiến Khanhkhông đồng ý nhíu mày, đôi mày tinh xảo nhăn lại càng sâu cũng không dễnhìn: “Tam tỷ, sao ở cjoox của mẫu thân không nhìn thấy tỷ vậy?”
”Ta lại không có việc gì tìm mẫu thân, đi vào trong đó làm cái gì?” Lâm Mị kỳ quái hỏi.
”Sớm tối thăm hầu đi thỉnh an mẫu thân, không phải là bổn phận của nữ tửsao? Tam tỷ, dù cho giữa tỷ cùng mẫu thân có thể có chút hiểu lầm nhỏ.Thế nhưng, trên đời này không có phụ mẫu không đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-ngu-ta-vuong/2170276/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.