Việc gặp lại Quân Thương là việc ngoài ý muốn, dĩ nhiên đối với Thẩm Nghiên Tịch mà nói, chuyện có thể gọi là vui nhất, cũng chỉ vì bốn chữ vạn lượng hoàng kim kia mà thôi.
Ngày đó cùng hắn tách ra xác thực nàng cũng không có đòi lấy vạn lượng hoàng kim liền, bởi vì trong tay vẫn còn giấy nợ và miếng ngọc bội mà nàng ra sức lục soát trên người hắn để dùng làm vật thế chân, miếng ngọc bội đó vừa nhìn là biết hàng hiếm rồi, giá trị có lẽ còn cao hơn cái số lượng mà nàng đòi hắn cơ, đối với vàng nàng vô cùng thích, nhưng ai mà biết được miếng ngọc bội kia có đem lại những chuyện phiền phức không cần thiết cho nàng hay không chứ!
Nàng vốn không hề ngờ rằng lại gặp được hắn trong phủ Tĩnh Bình Hầu, tất nhiên là vô cùng ngạc nhiên và vui mừng rồi, nàng còn đang suy nghĩ nếu có thời gian rãnh rỗi nàng còn định đi tìm hắn đòi lại món nợ nữa nha.
Từ sau khi trở về kinh thành, nàng luôn phải ở trong phủ Tể tướng giả bệnh điều dưỡng, giả làm một thiên kim nhu nhược nhát gan, giờ không khi được đôi co ‘xỏa’ một hơi với những người này, cơn buồn ngủ cũng đã bay đi đâu mất rồi, sau khi tiệc bách hoa kết thúc nàng nhất định phải tìm một thời gian rãnh rỗi để ra ngoài làm một chuyến mới được, nàng thật sự không có ý định lãng phí quá nhiều thời gian trong phủ Tể tướng này.
Về phần người kia, sau khi trả nợ cho nàng xong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-cua-vuong-gia-yeu-nghiet/2264703/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.