Những kí ức bị mất đi của chính bản thân mình là nỗi ưu tư duy nhất của Ánh Tuyết hiện tại. Mặc dù sau khi tỉnh lại ở Cửu Vương phủ, nàng có những dự định mới. Nhưng ngẫm lại thì, ưu tiên cho bản thân lúc này là quan trọng hơn cả.
Sự việc Thất Vương gia gây náo loạn Hương Thúy Lầu vô cùng ầm ĩ, rất nhiều quan viên dâng tấu sớ lên tố cáo, thậm chí có những lời lẽ vô cùng khó nghe.
Hoàng Đế lúc này vô cùng tức giận. Nghĩ đến đứa con duy nhất của ông và người mà ông yêu, thì lại mềm lòng. Trong nội tâm ông lúc này không khỏi tính toán.
Đợi đến khi tất cả quan viên đều rời khỏi thư phòng, Hoàng đế nói với La Hi công công bên cạnh: “Ngươi kêu người đi gọi Ngô Bảo đến đây cho trẫm.”
La Hi khom người, chắp tay nói: “Tuân mệnh.”
La Hi công công vẫn còn cúi người, nhẹ nhàng đi ra ngoài cửa. Ông ta ra bên ngoài phân phó cho thái giám trẻ khác đi làm việc, còn bản thân quay trở lại thư phòng hầu hạ.
Hoàng Đế vẫn tiếp tục đi qua đi lại thư phòng, đôi mắt lúc này có chút âm u. Văn Đế từ mười tuổi đã lên ngôi vua, hiện tại cũng đã bốn mươi. Nhưng nhìn ông vẫn rất khỏe mạnh, tuy hơi gầy. Phương thức ông quản lý đất nước cũng như danh hiệu của ông, đặt quan văn lên trên, nhưng ông vẫn chú ý cân bằng thế lực của võ tướng.
Văn Đế nói: “La Hi, đi gọi Thất Vương Gia đến đây!”
La Hi lại cúi đầu nói tuân mệnh, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781786/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.