Chương trước
Chương sau
Biển xanh trời xanh,bờ biển phía nam,tháng năm là tháng rất nhiềungười đến du ngoạn ngắm cảnh .Bờ cát vàng óng bám đủ loại màu sắc từ mặt trời,mấy đứa bé lấy cát và vỏ sò xây thành tòa thành.
Các nữ sinh viên đại học trẻ tuổi làm tăng thêm mấy phần sức sống,người tự cho là dáng người đẹp đều mặc Bikini, những người ngượng ngùngbảo thủ sẽ khoác thêm một tấm khăn lông lớn.
Lúc Dịch Thừa đi thay quần áo, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìnchằm chằm cánh cửa đóng chặt kia, giống như một đám thợ săn thú đangtranh tài thắng bại bằngh con mồi. Cánh cửa chậm rãi mở ra,Cổ Dĩ Tiêunghe thấy rất nhiều người nuốt nước miếng. Cô cũng nhìn sang Dịch Thừa,chỉ thấy hắn không có mặc quần bơi tam giác giống như đám nữ sinh mongđợi, mà là chụp vào một cái quần đùi ngắn và một cái áo sơ mi rộng thùng tình màu xanh, tựa như ở bờ biển Hawai thường xuyên có thể nhìn thấyđược,thật bình tĩnh đi ra. Tuy rằng như vậy,nhưng hắn có mở vài cái nútđã để lộ ra một chút cảnh xuân trong ngực. Hắn lấy mắt kính xuống thaybằng kính râm, không có đi nhìn những học sinh bận áo bikini, lập tức đi đến ghế nằm ngồi xuống
“Dịch giáo sư thật đúng là một người nghiêm túc, điềm đạm như vật.”Trưởng lớp rất thất vọng, nhìn bóng cao su lớn trong tay,cô vốn muốn tổchức mọi người cùng thầy chơi bóng cao su dưới nước.
Hoa Tri Chi cùng Tiểu Tư bơi lội, ảm đạm nghịch nước.
Thật sự là đồ giả đứng đắn. Cổ Dĩ Tiêu lắc đầu, xem ra chỉ có cô biết Dịch Thừa là điển hình người hai mặt, tuy rằng làm bộ nhã nhặn ngồi ởghế trên, kỳ thật dưới kính râm ánh mắt giảo hoạt lại không biết đangnhìn nơi nào. Hoa Tri Chi gọi cô cùng nhau lấy vỏ sò,cô vừa muốn điqua,Hoa Tri Chi cũng rất bất mãn bắt cô đi đổi áo tắm.
“Phải thay thật sao –” Cổ Dĩ Tiêu đi đến ô che nắng, tìm túi du lịchcủa mình, lấy ra bộ Bikini mà Hoa Tri Chi cho cô mượn, xấu hổ nhìn đaian toàn tinh tế.
Bên cạnh vang lên một tiếng huýt sáo không có hảo ý.
Cổ Dĩ Tiêu quay đầu liền thấy Dịch Thừa thoải mái mà nằm ở trên ghế,dùng cuốn tạp chí [quốc gia địa lý Trung Quốc] đắp lên mặt. Cổ Dĩ Tiêumột tay xốc tạp chí lên, lập tức thấy khóe miệng hắn nhướnglên“Nếu chộnrộn như vậy,sao không đi chơi với mọi người.” Không biết có mấy ánh mắttừ đâu nhìn chằm chằm nơi này, cho nên cô không nhìn hắn nửa.
“Cần thầy giúp em đổi áo tắm không?” Dịch Thừa hỏi.
“Thầy xác định sẽ không chụp ảnh xinh đẹp của em đấy chứ?” Cổ Dĩ Tiêu liếc xéo hắn.
Dịch Thừa nhẹ nhàng cười, lại đem tạp chí để ở trên mặt.
Cổ Dĩ Tiêu vào trong phòng thay quần áo, nghe thấy tiếng cười rộn rãbên ngoài. Cho dù không có Dịch Thừa tham dự, kỳ thật mọi người cũng cóthể chơi rất vui, vậy tại sao phải gọi Dịch Thừa đi cùng? Nếu Dịch Thừathật sự đứng đắn nói chuyện yêu đương với các cô, chỉ sợ các cô cũng sẽlập tức đáp ứng ? Cột lại dây lưng phía sau,Cổ Dĩ Tiêu kiểm tra nhiềulần, còn nói là cái gì Bikini bảo thủ, thiên tài tin tưởng là Bikini sẽkhông bảo thủ nha! Những sợi vải này không biết có thể tự nhiên bị đứthay tự tách ra không.
Cô đẩy cửa ra lập tức nhìn thấy Dịch Thừa tựa vào thân cây dừa.
Hắn đưa lưng về phía bãi biển, làm càn cởi kính râm nhét vào túi,nhìn bên trái bên phải xem có người đi đến hay không, sau đó đi đến trướcmặt Cổ Dĩ Tiêu, trên mặt treo nụ cười như có như không, dụng ý cũng rấtrõ ràng.
Cổ Dĩ Tiêu liếc mắt mặc hắn“Thầy lại muốn hôn em?”
“Không ai thấy, thuận tiện.” Dịch Thừa nhún vai,đưa tay ôm Cổ Dĩ Tiêu vào trong ngực.
Dịch Thừa và Cổ Dĩ Tiêu ở một nơi bí mật ôm hôn,Dịch Thừa dễ dàng rút quần áo cô cầm trong tay ra, tùy ý ném ở một bên, sau đó ngay tại trênngười cô vừa hôn vừa vuốt ve, thậm chí nghĩ muốn kéo dây lưng của cô ra. Cổ Dĩ Tiêu bỗng nhiên ngăn cản tay hắn,kéo ra bên ngoài.
“Đủ rồi nha Dịch giáo sư.” Cổ Dĩ Tiêu sờ sờ môi dưới chính mình,sắcnam nhân này thật sự điên cuồng, cho hắn chút ánh mặt trời sáng lạn,hắn lại dám vào ổ trộm trứng.
“Dĩ Tiêu……” Dịch Thừa ôm lấy cô, dùng giọng khàn khàn khẽ gọi .
“Gì chứ?” Cổ Dĩ Tiêu quay đầu sang một bên ….
Dịch Thừa nheo lại mắt“Em thích anh?”
“Dịch Thừa……”
“Sao?”
“Anh ít tự kỷ đi.” Lời hắn nói cô hoàn trả lại tất cả.
Dịch Thừa cười rộ lên, đây là lần đầu tiên Cổ Dĩ Tiêu thấy hắn cườitự nhiên và vui vẻ như thế. Ở trước mặt cô, hắn tốt nhất không cần giảđứng đắn, bởi vì không ai có thể ở trước mặt cô diễn trò mà không bịvạch trần. Cổ Dĩ Tiêu ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn, hắnvẫn là đừng giả nghiêm túc là tốt nhất, bởi vì lúc hắn cười thật sự rấtđẹp.
“Tại sao để cho anh hôn?” Dịch Thừa nâng cằm của cô lên,cô cũng không có né tránh, lớn mật nhìn người đối diện. Điểm này làm cho hắn vô cùngyêu thích, cô không có giống các cô gái bình thường giả bộ rụt rè vàthẹn thùng, tất cả đều là thẳng thắn như vậy,lúc nhìn thẳng làm chongười ta cảm thấy tuyệt không dối trá, trong con ngươi trong suốt chớpđộng linh khí, bất quá quá mức tà khí giống như hồ ly hoang dại bất cứlúc nào cũng có thể cắn người, sẽ không dễ dàng bị bất luận kẻ nào chinh phục nhất là đàn ông.
Cổ Dĩ Tiêu nhướng lên khóe môi, hiện lên một đạo nếp nhăn trên mặt khi cười“Em rất thích loại cảm giác này.”
Lông mày của Dịch Thừa nhướng lên“Cảm giác gì?”
Cổ Dĩ Tiêu đưa tay, ngón trỏ cùng ngón giữa khẽ vuốt lên cánh môimỏng của hắn,cảm nhận được mặt trên hơi nóng“Anh là người mà ai cũngmuốn đoạt được mà không có cơ hội, em chính là đi trước nhưng mà khôngai biết sự tồn tại của em. Em ở chỗ cao quan sát ánh mắt ngưỡng mộ củacác cô ấy– cảm giác như thế rất tốt,em có được thứ người khác hy vọng.”
“Cho dù em không thích hắn.” Dịch Thừa tiếp câu.
Cổ Dĩ Tiêu gật đầu, môi nhẹ nhàng hôn một chút lên môi hắn, sau đó ở khóe môi hắn cúi đầu cười.
“Em là cô gái mặt ngoài vô hại nhưng bên trong lại có ý niệm tà ác……” Cô tâm cao khí ngạo thái quá, bên ngoài đè nén chính mình kỳ thật cũnglà một cây thuốc phiện, dễ dàng cho ngươi đụng tới,lại cho ngươi vô lựcphản kháng mê đắm cô. Dịch Thừa rốt cục hiểu về cô thêm một chút, lờinày nhắc nhở hắn,thỏa mãn cô đồng thời cũng thỏa mãn chính mình nhưngngàn vạn lần không thể sa vào.
“Buổi tối cùng nhau ăn cua nướng sao?” Cổ Dĩ Tiêu nghiêng đầu, khờ dại giương mắt nhìn hắn“Len lén .”
“Một lời đã định.” Lời hứa Quân tử đáng giá ngàn vàng,Dịch Thừa đápứng đồng thời chẳng khác nào đáp ứng quan hệ bí mật của hai người, không phải người yêu , không phải bạn bè, cũng không phải quan hệ người xalạ.
☆★
Sắc trời tối dần,các học sinh quay quần thành một vòng mở lửa trại.Mấy nam sinh tìm dây dẫn điện làm thành một dàn Karaoke, để hai mươitham gia chơi rút thăm theo thứ tự, mỗi người hát một ca khúc. Dịch Thừa lại rút được thăm đầu tiên.
Dịch Thừa đẩy mắt kính của mình lên, bình tĩnh nói câu “Thầy không hát”,rồi nghiêm mặt ngồi ở một bên.
“Không được –” Mấy nam sinh đã uống vài lon bia lớn gan hét lớn, rấtồn ào“Giáo sư không ca hát thì phải trả lời câu hỏi của các bạn nữ, vấnđề gì đều phải trả lời!”“Đúng vậy đúng vậy, giáo sư thầy hãy thỏa mãncác cô ấy đi!”
“Được, cho các cô hỏi ba câu.” Học theo Cổ Dĩ Tiêu hắn dùng con số để quy định,không để chính mình vĩnh viễn không lâm vào phiền toái.
“Tôi!” Hoa Tri Chi lập tức nhấc tay, đứng lên lớn tiếng hỏi:“Dịch giáo sư có bạn gái hay không?”
“Không có.” Dịch Thừa dùng ngữ khí cứng nhắc trả lời, dường như ngay cả suy nghĩ cũng không có.
Chúng nữ sinh phía sau hét lên muốn hỏi thêm??? Hỏi thiệt nhiều vấnđề, Dịch Thừa lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, chờ đợi một người thay các côđặt câu hỏi xuất hiện. Lúc này trưởng lớp phát huy tác dụng, cùng cácbạn ghé tai nhau nói ra một ít vấn đề, sau đó nói:“Thầy thích dạng congái ra sao?”
Dịch Thừa rũ mắt xuống,hồi lâu không nói gì, toàn trường cũng đi theo an tĩnh lại, chỉ còn tiếng Cổ Dĩ Tiêu nhai hạt dưa.
“Thầy thích……” Dịch Thừa giương mắt âm hiểm liếc mắt sang Cổ DĩTiêu“Giống như học sinh Cổ Dĩ Tiêu vậy, nhu thuận,nho nhã,dịu dàng,đốiđã bạn bè rất chân thật,là một cô gái rất biết chăm sóc người khác.”
Cổ Dĩ Tiêu không nghĩ tới hắn bỗng nhiên lại nói như vậy, chỉ thấytoàn thể nữ sinh đều nhất loạt quay đầu nhìn cô, hơn mười cặp mắt mangtheo khinh thường và ghen tị phóng về phía cô.Cô chỉ có thể cười làmlành giả ngu, cúi đầu cắn hạt dưa. Hắn châm chọc cô cũng thôi, còn làmcho cô khó xuống đài như vậy!
“Cho nên vấn đề cuối cùng hãy để cho học sinh Cổ Dĩ Tiêu mà thầythích hỏi.” Dịch Thừa còn không buông tha cô, mặt ngoài vẫn ăn nói thậntrọng,nhưng ngữ khí nhấp nhô lên xuống có thật lớn lực sát thương.
Cổ Dĩ Tiêu nghiến răng nghiến lợi, hận không thể chạy tới bốp cổ hắn. Nhưng mà cô ngẩng đầu,vẻ mặt vô tội nhìn bên trái bên phải một chút,hình như là muốn tìm người giúp cô. Tiểu Tư lập tức ở bên tai cônói:“Nói một chút về cô gái trước kia thầy ấy thích!” Trên mặt Cổ DĩTiêu lập tức lộ ra nụ cười tà ác, sau đó lại lập tức thay bằng vẻ mặthơi sợ, cố ý lớn tiếng nói:“Sao, loại vấn đề này mình làm sao không biết xấu hổ hỏi chứ?”
“Không sao,cậu hỏi đi!” Tiểu Tư còn không biết, kế tiếp Cổ Dĩ Tiêu hỏi ra một vấn đề đáng sợ.
“Cậu đã nói như vậy thì mình hỏi nha?” Cổ Dĩ Tiêu lộ vẻ mặt đau khổ khó xử nhìn về phía Dịch Thừa.
Dịch Thừa từ trong mắt cô thoáng nhìn thấy một tia ranh mãnh không dễ làm cho người ta phát hiện, bỗng nhiên có chút hối hận hành vi vừa rồicủa mình — kích thích đến ác ma Cổ Dĩ Tiêu này, nhất định không có kếtcục gì hay, quả nhiên –
Cổ Dĩ Tiêu giả nhút nhát chớp mắt, ra vẻ thực khó khăn nói ra“Dịchgiáo sư…… Thầy,thầy có thể đem lần đầu tiên của thầy nói cho tụi em nghe hay không?”
Toàn trường ồ lên –
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.