Nguyên một đêm, Hạ Vy không tài nào chợp mắt được, cô đợi, đợi tiếng xe về, đợi mãi, mãi đế khi mặt trời lên rồi thì ai kia vẫn chưa về. Cô xuống tủ lạnh mở lấy chiếc bánh kem, ngồi thui thủi ăn môt mình, vốn đã định làm cho hắn, Hạ Vy gạt nước mắt bất giác chạy bên má, tâm tư cô dạo này xáo trộn liên tục, nhiều lúc cô cũng không hiểu nổi bản thân, chỉ biết lúc buồn cô lại nhớ đến Mạc Cao Kì, nhớ, rất nhớ. 
Cạch... 
Tiếng cửa mở, cô giật mình nhìn ra ngoài, là Lucy, không phải hắn. Lucy vẫn luôn xinh đẹp như vậy, cô luôn diện trên mình những bộ váy trong trọng đắt tiền, thần thái vẫn rất tự tin mà quyết đoán, Lucy ngồi xuống phía đối diện Hạ Vy 
- " Lucy" 
- " Hạ Vy, cô dậy sớm vậy sao?" 
- " Tôi có chút không ngủ được" 
- " Tôi đến lấy tài liệu cho Mạc Cao Kì" 
Lucy không nói gì nữa, trông cô ấy rất vội vã chạy lên thư phòng của hắn, khi xuống cô ấy chỉ cầm một tập thư màu đen to, đập mạnh xuống bàn tạo tiếng thật to. 
- " Sao vậy?" - Hạ Vy ái ngại hỏi. 
- " Mạc Cao Kì không nói với cô sao? Quái lạ, tối qua công ty nhận tin sốc, tên phóng hỏa đã nói trong thức ăn có độc, khiến cho mọi người nghi rằng hắn cài người để tiêu diệt tên đó, hôm qua cảnh sát đến tra hỏi chúng tôi thật sự không biết chuyện gì, đối với Mạc Cao Kì, hắn ghét nhất là cảnh sát, hôm qua việc tra hỏi thật sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680580/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.