Trong căn phòng của hắn tại biệt thự Lộ Thị, không một bóng đèn, màn đêm như nuốt chửng lấy cả không gian nơi đây. Chỉ có những ánh trăng sáng thấp thoáng qua cánh cửa gỗ to lớn. Dáng người to lớn quen thuộc của Mạc Cao Kì nằm đó, hắn khẽ động rồi lắc đầu cố lấy lại tỉnh to cho bản thân.
Nước...
Khát quá..
- " Aa..." - Mạc Cao Kì ôm đâu, đầu hắn giờ đây đau chẳng khác gì búa bổ cả. Họng hắn khi khốc khiến cả giọng nói cũng trở nên khàn đục lại.
- " Lộ Tư chết tiệt, cô tiêm cho tôi cái gì vậy"
Hắn đảo mắt nhìn. Bao trùm hắn vẫn là bóng tối chỉ le lói ánh trăng sáng nhẹ qua cửa sổ chiếu vào nhưng hắn biết đây là phòng nghỉ tại biệt thự Lộ thị của hắn, mùi hương lựu này không lẫn vào đâu được. Hắn gượng mình chống dựa người vào tường.
Cổ họng Cao Kì nóng ran, cả cơ thể hắn chảy mồ hôi, hắn không biết nhưng bản thân hắn đang thèm khát cái gì đó. Có thể nói, bản thân hắn giờ đây như 1 kẻ nghiện vậy.
Khó chịu, nhưng cảm giác này quen lắm.
Hắn quằn quại bên đầu giường, tay gỡ từng chiếc khúc áo sơ mi của mình ra. Cảm nhận đứa em trai của mình,hắn biết hắn cần giải quyết gấp. Hắn nặng nhọc thở, bản tay mò mẫm.
- " Ai "
Hắn gằn giọng. Tay hắn một lần nữa mò vào trong tối phía giường bên phải của mình. Có người... hắn chợt nhớ lại lời Lộ Tư nói. Không lẽ là người để hắn giải quyết nhu cầu. Khi hắn vừa rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680535/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.