- " Mạc Cao Kì,hôm nay tôi đã nghe hết câu chuyện giữa anh là Lucy "
- " Một mình anh đã bí mặt không cho ai biết mình là người bảo kê cho khu đất lẫn nhà trẻ mồ côi của họ. Mặc dù biết rằng mảnh đất đó là miếng mồi ngon cho bao nhiêu kẻ. Hơn hết, ai trên thương trường cũng hiểu rõ, anh là kẻ không bao giờ làm việc mà không có lợi ích. Nhưng xem ra việc chu cấp liên tục chỉ có đút mà không có nhả. Anh có thấy mình rảnh không? Phong cách làm việc lẫn con người thay đổi hoàn toàn "
- " Xem ra cô rất hiểu rõ Mạc Cao Kì tôi "- Hắn một tay bình thản nâng ly rượu, ánh mắt thâm sâu khéo léo quan sát từng cử chỉ của Lộ Tư.
- " Có phải là vì Hạ Vy không?"
Hai tiếng đó vừa cất lên, ánh mắt Mạc Cao Kì bất động một lúc, như chạm phải dây tơ khẽ rung, hai mày hắn nhíu chặt lại.
- " Cái trại mồ côi đó không phải là đại diện cho lời hứa với anh và cô ta sao "- Lộ Tư tiến đến. Nếu cô nói tiếp hắn có tức đến nỗi mà bóp chết cô ngay tại chỗ không?
- " 3 tháng trước 1 bông hồng thật xinh đã lìa cành. Một tay ai đó đã cắt nó, rụng rồi bay trong gió. Mạc Cao Kì người thì cũng đã chết rồi anh còn muốn sống với hoài niệm?"
Giọng Lộ Tư thật sự rất nhẹ, giọng cô ta ngọt dần nhưng nó đi sâu trong vào tận lòng hắn, chạm đến đến đáy sâu thảm nhất của trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680534/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.