Thành cổ Tùng Châu là thị trấn nằm ngay biên cương, là vùng đất quantrọng trong quân sự của nhà binh. Từ lúc Giang Hành được phong vương năm 18 tuổi đến nay thì đã đóng đô tại đó 9 năm, lãnh binh đánh giặc làchuyện bình thường như cơm bữa.
Trên chiến trường tinh phong huyết vũ (1) đã tôi luyện hắn thành ngườicó ngũ quan thâm thúy, giống như binh khí sắc bén, lúc bình thường thìkhông lộ ra thanh sắc, nhưng khi ra khỏi vỏ thì có thể dễ dàng cướp mạng người khác. Hắn thay bộ giáp Minh Quang Khải, mặc một bộ cẩm bào màuđen với đường thêu dệt kim hoa văn thị đế (2),ánh mắt chuyên tâm, thânhình cao lớn đứng trước mặt Trang Hoàng hậu, “Mẫu thân.”
(1): Tinh phong huyết vũ: nghĩa là đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh.
(2): Thị đế: vị thuốc trong đông y, hay còn gọi là tai quả hồng.
Người con thứ ba này là đứa con mà Trang Hoàng hậu hài lòng nhất, khôngchỉ có năng lực nổi bật, mà còn có vẻ ngoài anh tuấn oai phong. Từ lúcđược phong vương đến nay, hắn cũng hiếm khi hồi kinh, vì vậy bà lại thêm vài phần yêu thương, “Vì sao chỉ có mình con, nhị ca con đâu?”
Nhị ca trong miệng Trang Hoàng hậu là Tuệ vương Giang Diễn, bà sinh tổng cộng ba người con, Nghi Dương công chúa là trưởng tỷ của hai người.
Tiệc Trung thu năm ngoái là Tuệ Vương đến mời Hoàng Hậu ngồi vào vị trí, không biết vì sao năm nay lại đổi thành hắn, không chỉ mình Trang Hoàng hậu kinh ngạc, mà ngay cả Đào Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-phu-nhan-tam/3217028/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.