Sau một lúc lâu —
“Ngươi không được nói ra nga.”
Ngọc Đằng Long từ chối nửa ngày, đến tột cùng vẫn là lòng hiếu kỳ chiến thắng hết thảy. Hắn cũng chỉ là một nam tử bình thường, nhưng điều không bình thường là đến tuổi này còn chưa từng một lần được đụng tới ngón tay của nữ nhân. Thông thường, các nam tử trong nhà giàu có, mười bốn, mười lăm tuổi đã có thị thiếp, hắn thân hình cao lớn, thành thục cũng sớm, nếu không phải diện mạo thật sự quá mức uy vũ dọa người, cũng sẽ không như bây giờ, chưa từng có nữ nhân nào yêu hắn.
“Ngươi cứ ngại đông ngại tây, rốt cuộc là có muốn hay không?”
Cảnh Băng Tuyền trong giọng nói giống như không kiên nhẫn, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập tinh quang cộng thêm sự hưng phấn đang cố kìm nén, tựa như đã chờ đợi giờ khắc này từ rất lâu, rất lâu rồi.
Ngọc Đằng Long một chút cũng không phát hiện ra, rốt cuộc giống như quyết tâm nhận lấy lời cầu hôn, gật đầu cái rụp.
Hai người lại ngồi trở lại trên giường.
Cảnh Băng Tuyền nói: “Nhắm mắt lại.”
“Nhất định phải nhắm lại sao?”
“Tuỳ ngươi vậy.”
Cảnh Băng Tuyền bỗng nhiên mạnh mẽ ôm lấy hai vai Ngọc Đằng Long, làm cho hắn một trận không được tự nhiên. Nhưng Ngọc Đằng Long sao chịu được khuôn mặt tuấn mỹ đang nhích lại gần, da thịt trên mặt trong sáng, mịn màng. Nếu không phải hắn và Cảnh Băng Tuyền cùng nhau lớn lên, biết cá tính Cảnh Băng Tuyền rất đỗi nham hiểm, hắn chỉ sợ đã cho rằng Cảnh Băng Tuyền là tiên nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-my-nam-tam/134143/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.