Sau khi Thiên Âm lão nhân đã ra đi, Hứa Trân từ trong phòng bước ra hỏi U Minh Quỷ Nữ :
- Tỷ tỷ, Thích ca ca chưa trở về hay sao.
U Minh Quỷ Nữ bùi ngùi nói :
- Chưa, nhưng cũng sắp về đến nơi rồi!
- Còn Cha tôi có thể khỏi không.
- Có thể!
- Tôi còn một người chị nữa đâu.
Hồ Tịnh ngồi yên nhìn Hứa Trân thật lâu. Nếu không có Thích Đinh Nhạn nói trước, thì chắc chắn y lầm tưởng đấy là Từ Cần, vợ của y.
Hồ Tịnh nghe Hứa Trân hỏi thế, bèn nói :
- Cô ấy có lẽ cũng sẽ đến đây!
U Minh Quỷ Nữ nói :
- Hứa cô nương, cô là một cô gái rất tốt, nhưng dường như đời cô quá bất hạnh.
Giờ cô định trở về sao.
- Không, tôi sẽ không trở về nữa. Mặc dù tôi làm như thế thì Má tôi có thể giết chết tôi. Nhưng tôi không thể bỏ rơi Cha tôi được. Tôi yêu thương Cha tôi và nhất định ở bên cạnh ông, dù có chết tôi cũng vui lòng...
Câu nói của nàng chưa dứt, hai hàng châu lệ đã lăn dài xuống đôi má.
U Minh Quỷ Nữ nói :
- Cũng được, vậy cô cứ ở nơi đây. Vì nơi đây rất kín đáo, tôi tin rằng dù mẫu thân cô có tài ba đến đâu, cũng nhất định sẽ không tìm đến nơi đây được.
- Em xin đa tạ tỷ tỷ!
Thời gian cứ trôi qua từng ngày một...
Đến sáng ngày thú tư mà Thiên Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhan-hac-lang/2165113/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.