Tần Tử Khê không nói lời nào, chỉ bày ra biểu tình mặc kệ thế nào cũng không cho rời đi, cuối cùng Thiệu Tình có chút bất đắc dĩ, đành phải nói: "Được rồi chị không đi, nhưng cứu binh vẫn muốn nhé." Tần Tử Khê chặn lại nói: "Để cho đội hộ vệ trở về là đủ rồi." Tiểu tử này vẫn rất thông minh, Thiệu Tình đành phải để anh em Cố Xuyên mang theo một nửa số người của đội hộ vệ, trở về cầu viện. Tần Tử Khê canh chừng rất căng, mặc kệ thế nào, cậu cũng không thể để cho mẹ bạn nhà mình đi mạo hiểm, sau đó chờ lúc cậu phát hiện điểm không đúng, Thiệu Tình đã ở trong căn cứ. Cô thông qua xé rách không gian, trộm tiến vào căn cứ, thuộc loại không có hộ khẩu, bị phát hiện khẳng định sẽ phiền toái, may vì tang thi vây thành, chết vô số người, trong căn cứ hết sức loạn, căn bản không có ai để ý người này có phải đột nhiên nhiều ra hay không. Cho nên Thiệu Tình dễ dàng lăn lộn tiến vào, cô tìm vài người ngồi ủ rũ trong góc, sau đó bước lên tìm hiểu tin tức. "Mấy người anh em, tình huống hiện tại thế nào?" Mấy người đó cũng không nghi ngờ, ngươi một lời ta một câu nói: "Đã 6 lần, người của chúng ta đã tổn hại hơn một nửa, còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ......" Trong mắt người nói chuyện có chút khủng hoảng, dù sao ai cũng rõ ràng, nếu căn cứ bị công phá, bọn họ những người này sẽ có kết cục gì. "Đêm qua lần tang thi công thành cuối cùng kia, thiếu chút nữa không bảo vệ được, nhưng thời điểm cuối cùng, tang thi đột nhiên xuất hiện náo động, nhân thủ chúng ta bổ vị đúng lúc, mới chống đỡ được." "Tôi cảm thấy chúng ta nhiều nhất còn có thể tiếp tục chống đỡ qua một vòng, nhiều nhất một vòng." Cuối cùng một người thở dài một tiếng, sau đó từ trong túi tiền trước ngực trực lấy ra bao thuốc lá, trong bao thuốc lá còn ba bốn điếu thuốc nhăn nhúm, hắn chia cho người bên cạnh mỗi người một cây xong, rút một cây cho Thiệu Tình: "Hút không?" Thiệu Tình lắc đầu, người bên cạnh hai người lập tức giễu cợt hắn: "Ngươi bình thường không phải xem thuốc lá thơm này quý hơn mệnh sao? Lần này sao lại bỏ được mà chia ra?" Người nọ cười khổ một tiếng: "Ai cũng không biết còn có thể chống đỡ qua một ngày được không, trữ để làm gì?" Thiệu Tình lục trong túi mình, một hộp thuốc lá Nam Kinh, xé lấy ra một điếu, sau đó chia cho mỗi người một điếu: "Bên trêи không nghĩ biện pháp nào sao?" "Yêu, thuốc lá ngon." Người nọ vui rạo rực nhận lấy, dắt sau tai, sau đó nói: "Sao không nghĩ biện pháp chứ? Họp công khai đã mở hơn mười cuộc, trong đám tang thi kia giống như có một loại năng lực thực đặc thù, tín hiệu cầu cứu phát đi ra ngoài từng cái bị triệt hạ, phỏng chừng cho dù toàn bộ căn cứ đều bị tang thi san bằng, cũng sẽ không có người biết." Ba người túm tụm lại, than thở, trong đó một người nhìn Thiệu Tình một cái, sau đó hảo tâm nói: "Ngươi còn trẻ, bộ dạng cũng tuấn tú, nghĩ cách chạy đi, mặc kệ đi chỗ nào, đều có con đường sống." "Phi, nếu có thể chạy, mọi người đã sớm lập tức giải tán được không." Sau khi một người đàn ông nói xong, đôi mắt liền đỏ: " Con gái tôi mới tám tuổi, thật sự có thể chạy trốn, tôi trước hết đem con gái tôi đưa đi, tôi chết cũng không lo, nhưng mà con gái của tôi......" Thiệu Tình trầm mặc thật lâu, không biết nên nói cái gì mới tốt, dù sao căn cứ này nhất định bị hủy diệt, cho dù nhóm Cố Xuyên gọi được cứu binh đến đây, nước xa cũng cứu không được lửa gần. Về phần nước gần...... Lực lượng một người như cô chính là bọt nước nhỏ, cũng không tiêu diệt được trận hỏa này, nói không chừng bị lửa phản làm cho bốc hơi. Vài người trầm mặc nửa ngày, có người đột nhiên nói: "Nghe nói bên trêи mới mở cuộc họp, nói bắt giặc phải bắt vua trước, nếu đem tang thi đứng đầu giết chết, lúc này có thể giải quyết tang thi vây thành, nghe nói bọn họ đã bắt đầu triệu tập nhân thủ, tạo thành đội cảm tử, chuẩn bị đi bắt tang thi vương." "Hy vọng bọn họ có thể thành công !" Người nói chuyện bản thân cũng không ôm hy vọng, làm sao có khả năng đây, ở giữa đàn tang thi không đếm được, giết chết một tang thi vương. Ngẫm lại là chuyện không có khả năng được không? Thiệu Tình lại cùng bọn họ hàn huyên một lúc mới rời đi, sau khi rời đi, cô tổng kết manh mối . Thứ nhất, tang thi vây thành đã không phải chuyện ngày một ngày hai, tổng cộng tiến hành 6 lần công thành, toàn bộ nhân viên căn cứ có thể chiến đấu đã hao tổn hơn phân nửa, còn lại non nửa hoặc bị thương, hoặc quá mỏi mệt, đã chống không nổi lần tang thi công thành tiếp theo. Hiển nhiên cao tầng biết rõ hơn so với tầng dưới chót nhiều, bọn họ phát hiện điều gì đó, mới quyết định bắt giặc bắt vua trước. Vì thế Thiệu Tình quyết định, đi tham gia tuyển chọn đội cảm tử kia, nghĩ có thể biết thêm càng nhiều, đợi lúc hành động, cho dù thất bại, cô cũng có thể thảnh thơi rời đi. Thiệu Tình hỏi đường xong, đi báo danh, dưới hoàn cảnh nơi này khẳng định không thể làm ra trận thi đấu chính quy màu sắc rực rỡ gì. Địa điểm báo danh ngay tại quảng trường, ở đó bày một loạt bàn, bàn phía sau nhân viên công tác ngồi, ngồi ở bàn đằng trước là một người đàn ông diện mạo vừa thấy cũng rất chính phái, rất anh khí. Lúc Thiệu Tình đi qua hỏi, anh ta khô cằn nói: "Nếu cô muốn tham gia đội cảm tử, căn cứ sẽ cho cô một trăm cân lương thực, một trăm viên tinh hạch tang thi , đều từ cấp hai trở lên, cho cô an trí người nhà, căn cứ cũng sẽ chiếu cố người nhà các cô, cho đến khi căn cứ không còn tồn tại nữa mới thôi, đương nhiên, cô phải chứng minh thực lực của chính mình." Ý tứ rất rõ ràng, đó chính là nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, rất có thể toàn quân bị diệt, một người cũng không thể còn sống trở về, cho nên trước tiên đem người nhà an trí tốt, để cho bọn họ không phải lo lắng sau này. "Tốt." Thiệu Tình nghiêm túc gật gật đầu, cô gái ngồi bên cạnh người đàn ông kia nhịn không được bưng kín mặt, sau đó bổ sung nói: "Xin hỏi thân phận, dị năng, cấp bậc của cô." "Mấy ngày hôm trước tôi mới vào căn cứ, thuộc căn cứ thành phố S, vốn nghĩ tới đây để bổ sung một ít tài nguyên." Thiệu Tình cười cười, sau đó nói: "Tôi là dị năng giả hệ mộc, cấp ba đỉnh." Thiệu Tình nói như vậy cũng có nguyên nhân, phàm là dị năng giả của căn cứ đều đã có đăng ký, còn có đồ vật tượng trưng thân phận, cô không có, nếu giả mạo dị năng giả trong căn cứ, rất dễ dàng bị vạch trần, giả mạo dị năng giả ngoại lai lại dễ nói, cho dù bị hỏi chứng minh khai báo tạm trú, cũng có thể nói thời điểm chống cự tang thi công thành đã đánh mất. Cô gái nghe vậy đồng tình nhìn cô một cái, đây là có bao nhiêu xui xẻo a, vào bổ sung tài nguyên, tự nhiên vừa vặn gặp phải tang thi vây thành. "Tốt, kế tiếp cô cần chứng minh một chút thực lực của mình." Cô gái nhìn thoáng qua người đàn ông anh tuấn bên cạnh, hắn lập tức đứng lên, nói: "Cùng tôi đánh nhau, có thể làm tôi bị thương, hoặc chống đỡ qua mười phút, cô liền qua cửa." Cô gái vội vàng kéo tay áo người đàn ông, trừng mắt nhìn hắn một cái, người đàn ông này là dị năng giả có thực lực cao nhất trong toàn bộ trong căn cứ, đã là dị năng giả cấp bốn, nếu hắn không nương tay, cô gái trước mắt này khẳng định không chống đỡ được mười phút. Nguyện ý làm người của đội cảm tử thật sự không nhiều lắm, nhất là biết một chuyến này khẳng định có đi không có về, cô gái rất sợ người đàn ông đem Thiệu Tình đánh chạy. Đánh chạy một dị năng giả hệ mộc cấp ba đỉnh, rất đáng tiếc? Người đàn ông mân miệng, cuối cùng vẫn nói: "Cô không cần khẩn trương, tôi nhường cô một chút." Thiệu Tình thiếu chút nữa cười ra tiếng, cô đã rất lâu chưa thấy qua người thành thật như vậy rồi, quả thực là một lời nói dối cũng không biết nói. Tuy nhiên Thiệu Tình không quảng cáo rùm beng, không cần người khác làm gì đó, chỉ cười cười: "Tốt." Người đàn ông thi triển dị năng, cơ bắp trêи người lập tức nổi lên, dị năng giả hệ lực lượng sao? Thiệu Tình cũng thả dây leo của mình ra, vắt hết óc suy xét, như thế nào nương tay mà không có vẻ cô đang nhường. Dây leo trong nháy mắt liền quấn quanh, trói chặt người đàn ông, Thiệu Tình đầu tiên sửng sốt, người đàn ông này yếu như vậy sao? Sau đó cô lạp tức phát hiện không đúng, mũi nhọn không thể đâm vào da anh ta, đây là thứ nhất, thứ hai, dây leo trói anh ta thành cái kén, nhưng rất nhanh, hình dạng cái kén liền thay đổi. Từ hình tròn biến thành một hình dạng nói không rõ, sau đó Thiệu Tình liền nhìn thấy có gì đó mềm ra như chất lỏng, từ trong khe hở chảy xuôi đi ra. Sau khi chảy xuôi ra, toàn bộ cái kén liền xẹp xuống, tiếp đó chất lỏng kia trêи mặt đất hợp thành một hình người, cuối cùng biến thành bộ dáng người đàn ông kia. Đây là dị năng gì? Thiệu Tình hơi sửng sốt, cô lần đầu tiên thấy dị năng kỳ quái như thế, không thể không nói, dị năng này dùng tốt, tuyệt đối mạnh mẽ, lấy thân hóa chất lỏng, hẳn là không ai có thể giết chết anh ta đi. Thiệu Tình nổi lên lòng hiếu kỳ, sau đó liền cải biến ý nghĩ của mình, cô muốn nhìn xem, nam nhân này còn có năng lực gì. Dù sao cũng là lần đầu tiên thấy được dị năng như vậy. Thiệu Tình lật tay ấn xuống một cái, vô số dây leo phóng lên cao, mỗi một căn đều giống cây mâu bén nhọn, đâm về phía người đàn ông. Anh ta hoàn toàn không biết, khi nào thì dưới lòng bàn chân sẽ đâm ra một cây mâu, cũng sẽ không biết, từ vị trí nào, góc độ nào đâm ra, đây là khảo nghiệm phản ứng của con người. Nhưng người đàn ông né tránh 99%, còn lại 1% cũng là bởi vì góc độ quá mức xảo quyệt, thậm chí có đôi khi vài cái đồng thời đâm ra, đem tất cả khả năng tránh né của anh ta đều gạt bỏ, anh ta mới không thể không lựa chọn tình huống bị thương ít nhất. Lúc này mỗi khi dây leo đâm chỗ nào chỗ đó sẽ hóa thành chất lỏng, vì thế 10 phút trôi qua, Thiệu Tình không thương tổn được người đàn ông, mà anh ta cũng không thể tới gần Thiệu Tình. Một bên, những người đó xem đến ngây người, bọn họ chưa bao giờ từng thấy có người có thể cùng người đàn ông đánh thành như vậy, cho dù anh ta có nhường một chút, nhưng đừng quên, người đàn ông này đã cấp bốn, mà Thiệu Tình mới cấp ba đỉnh đâu. Ít nhất ở trong mắt bọn họ, Thiệu Tình chỉ có cấp ba đỉnh. Còn có, cho dù người đàn ông nhường, Thiệu Tình cũng không xuất toàn lực a, không thấy cô từ đầu tới đuôi chỉ dùng một loại thực vật sao? Dị năng giả hệ mộc cấp ba, chắc ít nhất có ba loại thực vật biến dị hộ thân đi. Cho nên, ánh mắt mọi người nhìn Thiệu Tình đều có một loại cảm giác ngưỡng mộ như núi cao. Mặt người đàn ông không thay đổi nói: "Cô thông qua xét duyệt, tên gọi là gì? Hiện tại có thể đi lĩnh thù lao của cô." "Tôi gọi là Thiệu Tình." Thiệu Tình thản nhiên nói. Anh ta gật gật đầu: "Tôi gọi là Triệu Hàn Thanh, hôm nay buổi tối bảy giờ, tập hợp ở nơi này." Thiệu Tình bước đi, cô không đi lĩnh cái thù lao gì đó, mà tìm địa phương yên tĩnh ngủ một giấc, dưỡng đủ tinh thần, chuẩn bị buổi tối đi theo người của đội cảm tử này cùng nhau hành động. Thời điểm Thiệu Tình đến chỗ tập hợp, liền nhìn thấy vài người thưa thớt đứng đó, phương diện này cư nhiên chỉ có Thiệu Tình là một cô gái. Đầu lĩnh là Triệu Hàn Thanh, mà đối diện nhóm người, còn có nam nhân đeo kính, thoạt nhìn rất văn nhã, cách Thiệu Tình gần nhất, hắn liền ho khan một tiếng, sau đó nói: "Mọi người đều đã đến đông đủ rồi phải không? Tôi có mấy câu muốn nói cùng mọi người, thứ nhất, lúc này đây mọi người vì căn cứ này mà đi liều mạng, vô luận kết quả như thế nào, căn cứ đều cam đoan, trước khi bị hủy diệt, tận lực bảo hộ người nhà mọi người; thứ hai, mọi người muốn tìm tang thi vương, đó là một người phụ nữ thích tô son màu đỏ, váy màu đen, ôm thi cốt một đứa trẻ." Đáy mắt hắn chợt lóe lên nhu tình, sau đó nhấp nháy, nhu tình liền biến thành dày đặc: "Nhược điểm của nó ở ngay hài cốt đứa trẻ trong tay nó, mọi người có thể công kϊƈɦ hài cốt, dời lực chú ý của nó đi." Thiệu Tình nhịn không được nhíu mày, người đàn ông này là ai? Hắn giống như biết bộ dạng tang thi vương, Thiệu Tình cũng không phải người trong căn cứ này, cô hoàn thành nhiệm vụ xong, tùy thời có thể rời đi, cho nên cũng tương đối trực lai trực vãng: "Nghe tới giống như anh biết nó?" Người đàn ông văn nhã nam chớp mắt khó chịu một cái, rất nhanh liền ha ha cười nói: "sao có khả năng được, chỉ là ngày hôm qua tôi gặp qua nó chỉ huy đàn tang thi, hơn nữa nó rất bảo hộ thi hài trong lòng, cho nên tôi đoán nhược điểm nó chính là bộ hài cốt kia." "Nga." Thiệu Tình hoàn toàn không tin, trực giác nói cho cô, người này có chút chột dạ. Đại khái vì chột dạ, hắn cổ vũ bọn họ hai câu, để cho bọn họ rời đi, lúc sau, Thiệu Tình mới biết được, người đàn ông đó là trưởng căn cứ. Cô đi theo nhóm người Triệu Hàn Thanh chậm rãi đi ra ngoài, khi sắp đi đến bên cạnh quảng trường, cô vừa quay đầu lại thì nhìn thấy trưởng căn cứ híp mắt, trong mắt mang theo ác ý không nói rõ được, không biết suy nghĩ gì. Trưởng căn cứ cũng bị hoảng sợ vì cô đột nhiên quay đâu, mất tự nhiên né tránh ánh mắt Thiệu Tình. Lúc một đám người tới cửa căn cứ, rất nhiều người tự phát đi ra đưa tiễn, tựa như cổ đại đưa tiễn chiến sĩ viễn chinh, Triệu Hàn Thanh cầm một lọ phun sương ra, sau đó nói: "Đem cái này phun trêи người, có thể lẫn lộn khứu giác tang thi, tuy rằng thời gian không nhiều lắm, nhưng cũng đủ chống đỡ đến lúc chúng ta tìm được tang thi vương, đồng thời giết chết nó." Sau đó anh ta liền dẫn đầu phun khắp người mình, lúc anh ta phun, trước phun dưới nách, lại phun trước ngực sau lưng, một mùi xác thối nồng đậm liền tán phát ra. Đồ vật này hơn phân nửa là thu thập dịch thể của tang thi chế tạo mà thành, tạm thời có thể che đậy mùi người, tạo thành hiệu quả lẫn lộn khứu giác tang thi, làm cho chúng nó tưởng bọn họ là đồng loại. Thiệu Tình đặc biệt không muốn phun thứ đồ này, bởi vì mùi của nó thật sự khó ngửi kinh khủng, phun trêи người, phỏng chừng tẩy vài lần không sạch sẽ. Hơn nữa bộ quần áo mặc trêи người cô khẳng định cũng hỏng đi. Quả thực là đả thương địch thủ một trăm, tự tổn hại mười hai ngàn. Vì không muốn mình quá khác biệt, cô vẫn nhẫn nhịn phun thối lên, tuy nhiên cô phun ít hơn, kết quả Triệu Hàn Thanh đi lên rầm rầm đối mặt với Thiệu Tình phun khắp ngực: "Phụ nữ chính là thích làm ra vẻ, một ít mùi quan trọng hay là sinh mệnh quan trọng?" Lúc ấy Thiệu Tình sắc mặt xanh mét, con may trời đã tối, thấy không rõ. Sau đó một đám người chậm rãi tiến vào đàn tang thi, nói thật, cùng tang thi tiếp xúc thân mật, thật sự không phải thể nghiệm gì hay, nhất là cùng nhiều tang thi như vậy tiếp xúc. Một khi loại mùi này trêи cơ thể bọn họ xuất hiện khe hở, sẽ bị một đám tang thi vây lên, đừng nói trốn trở về, có thể dư một ít bột xương cốt đã là chuyện tốt. Dù bọn họ đã làm chuẩn bị tốt để chết, như trước thời điểm đi vào vẫn nơm nớp lo sợ, có thiếu niên hơi trẻ tuổi, hai đùi cậu ta run rẩy, thoạt nhìn đặc biệt đáng thương. Thiệu Tình nhịn không được hỏi cậu ta: "Nếu sợ, vì sao còn muốn đi?" Thiếu niên nhỏ giọng nói: "Vì em còn em gái...... Em chết không sao, nhưng nói chung vì em ấy mà đua một phen." Cậu ta phình quai hàm, còn nghiêm túc nói: "Em không sợ chết, nhưng em sợ đau." Thiệu Tình nhịn không được sờ sờ đầu cậu ta, đổi lấy Triệu Hàn Thanh giận trừng mắt nhìn liếc một cái, hắn làm khẩu hình nói: Không cần nói, cẩn thận lộ hơi thở. Thiếu niên sợ tới mức nhanh chóng bưng kín miệng, tròng mắt loạn chuyển, nhìn tang thi bên người, khuôn mặt đều trắng. Thiệu Tình bất đắc dĩ hai tay đút túi, nhìn trái xem phải, không biết may mắn hay xui xẻo, cô liếc mắt một cái liền thấy được người phụ nữ đứng trong đàn tang thi. Nó lẳng lặng đứng ở giữa tang thi, đôi mắt giống như hắc động nhìn bọn họ chằm chằm, trong lòng còn ôm bô hài cốt kia, Thiệu Tình có thể xác định, nó đã phát hiện bọn họ. Lúc này Triệu Hàn Thanh cũng phát hiện người phụ nữ, hắn có chút kinh hỉ thấp giọng nói: "Theo tôi, đi!" Sau đó liền dẫn đầu đi về phía nữ tang thi vương kia, bọn họ vừa tới gần, tang thi vương lại đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài, sóng âm nhanh chóng khuếch tán, làm cho người ta đứng thẳng không được, sau đó, tang thi kia cư nhiên ra tay trước. Nó như một viên đạn pháo, nhằm phía đám người, mang theo sát khí đầy người, ngoại trừ Thiệu Tình, Triệu Hàn Thanh là người thứ nhất đứng vững, anh ta nhanh chóng tiến lên, tựa như một vách tường kiên cố, chặn tang thi vương đánh sâu vào. Nhưng tang thi vương đánh sâu vào xác thực không phải anh ta có thể hóa giải, Triệu Hàn Thanh người thứ nhất đối mặt đã bị va chạm bay nhanh lùi về phía sau, lùi một cái chính là mấy bước, tiếp đó, tang thi kia lại xông lên, ra tay với hai dị năng giả phía sau Triệu Hàn Thanh đầu tiên. Lúc này, trưởng căn cứ dẫn theo vài người, cầm kính viễn vọng đứng ở đầu tường, nhìn bóng người loáng thoáng, nhất là quang mang tận trời, còn có thanh âm đinh tai nhức óc. Người bên cạnh hắn hỏi: "Trưởng căn cứ, nếu bọn họ thất bại làm sao bây giờ?" Trưởng căn cứ vẻ mặt lãnh khốc nói: "Một khi thất bại, chúng ta liền xoa thuốc bắt chước mùi tang thi lên người, sau đó từ ám đạo rời đi." Nói trắng ra chính là rời bỏ căn cứ này, chỉ cần người còn sống, hắn có cơ hội Đông Sơn tái khởi, một căn cứ, bỏ liền bỏ thôi. Dù luyến tiếc công sức bỏ ra lúc trước, còn có thể đem mạng nhỏ bồi theo sao? Bên này Thiệu Tình chiến đấu đã triển khai toàn diện, lấy Triệu Hàn Thanh cầm đầu đội cảm tử, cùng tang thi vương kia đánh nhau. Thiệu Tình chậm rãi mở tay ra, đem hai tang thi định tiến lại đây đánh bay ra ngoài, lúc sau, Triệu Hàn Thanh đã phát sinh va chạm lần thứ hai cùng tang thi vương. Không biết nên nói anh ta da dày thịt béo, hay là nên nói gì khác, anh ta cùng tang thi vương va chạm trực diện, thế mà chưa ăn mệt gì lớn, mỗi lần chỉ cần rời khỏi khá xa, giảm bớt lực. Vài người khác có vẻ đáng thương, bọn họ luận khí lực cũng tốt, dị năng cũng thế, đều so với Triệu Hàn Thanh kém một mảng lớn. Triệu Hàn Thanh bị đánh bay ra ngoài một cái, dị năng giả bổ khuyết vị trí kia, đã bị tang thi vương một móng vuốt đào ở trêи mặt, bóp nát sọ. Lực lượng quả thực hung hãn. Mùi máu tươi tản mát ra , tự nhiên có tang thi rục rịch, ý đồ tới gần. Thiệu Tình tuy rằng không chuẩn bị giúp nhóm người Triệu Hàn Thanh, nhưng cũng không có ý hại người, cô sờ sờ cằm, quyết định thay bọn họ sáng tạo khả năng quần ẩu tang thi vương. Những tang thi đáng thương đó, còn chưa có ý đồ tiếp cận, trước hết đã bị hơi thở Thiệu Tình trấn trụ, phải biết rằng, tính ra Thiệu Tình hiện tại là tang thi cấp năm, so với tang thi vương này cũng không kém chút nào. Vì thế mùi máu tươi tràn ngập, thế nhưng cũng không có một tang thi lại đây, những người đó vừa mừng vừa sợ, đối với tang thi vương mà bắt đầu mạnh mẽ tấn công. Triệu Hàn Thanh cơ hồ bị thương, thật sự chịu không nổi, anh ta liền đem bộ vị tiếp xúc với tang thi vương, hoá lỏng, một chốc một lát, tang thi vương kia cư nhiên không làm gì được bọn họ, tuy nhiên bọn họ cũng không làm gì được tang thi vương. Ngay lúc Thiệu Tình ung dung xem diễn, bên tai cô đột nhiên truyền đến một thanh âm rất mơ hồ: "Vì sao giúp bọn hắn! Chúng ta mới là đồng loại!" Cái thanh âm mơ hồ kia muốn mệnh, không cẩn thận nghe thật đúng là không nghe rõ, Thiệu Tình sửng sốt, thanh âm này tới từ nơi nào? Cô nhìn quét một vòng, cuối cùng dùng ánh mắt không thể tin nhìn tang thi vương, sẽ không phải là...... Là...... Thiên nột, chẳng lẽ sau khi tang thi đến cấp năm, thì có ý thức của mình sao? Nhưng Thiệu Tình rất nhanh liền phủ định ý nghĩ của chính mình, cái thanh âm kia không ngừng quanh quẩn bên cô, toàn bộ đều là chất vấn mơ mơ hồ hồ. Coi là một cái máy ghi âm hỏng truyền phát tin lặp đi lặp lại, hơn nữa thanh âm cực kì mơ hồ, Thiệu Tình có thể xác định, đây cũng không phải thanh âm gì đó, mà dùng tinh thần lực vọng lại. Giống như Thiệu Đồng có thể dùng tinh thần lực cùng cô trao đổi, đây là tang thi vương kia dùng tinh thần lực phát ra cảnh cáo. Ngay lúc Thiệu Tình kinh ngốc, tang thi vương kia tựa như một con dơi đen từ trêи trời giáng xuống, hung hăng xé rách yết hầu một người. Người kia không phải người khác, đúng là thiếu niên thời điểm ban đầu cùng Thiệu Tình nói chuyện, trong cổ họng cậu ta phát ra vài tiếng dị vang, sau đó ngã trêи mặt đất, chất lỏng màu đỏ tươi ào ào từ trong miệng vết thương chảy xuôi ra. Thiệu Tình cúi đầu, nhìn hắn, ánh mắt sáng ngời chậm rãi ảm đạm, bên trong tràn ngập khát vọng muốn sống, giống như đang nói, tôi không muốn chết, tôi không thể chết được, tôi còn có em gái a, tôi chết ai tới bảo vệ em ấy? Bên tai Thiệu Tình, thanh âm của cậu ta cũng nổi lên giống như tiếng vọng, mang theo một chút khϊế͙p͙ nhược: "Tôi không sợ chết, tôi sợ đau......" Cô giật giật ngón tay, sau đó nhịn không được ra tay, đem thiếu niên vớt lên, để phía sau cô, cô không cứu được cậu ta, có thể làm cũng chỉ làm cho thi thể cậu ta tạm thời không chịu tổn hại. Triệu Hàn Thanh quay đâu nhìn Thiệu Tình, trong mắt tràn ngập nghi ngờ cùng phẫn nộ, giống như đang nói, cô vì sao không giúp chúng tôi vây khốn tang thi vương, vì sao thờ ơ. Thiệu Tình không nói chuyện, cũng không nhúc nhích, cô chỉ đứng ở nơi đó, thử dùng tinh thần lực mỏng manh cùng tang thi vương trao đổi. Nói không chừng tang thi vương sẽ nói cho biết hết thảy chân tướng, Thiệu Tình cười tự giễu, rõ ràng biết, cô làm tất cả, rất có khả năng chính là không công. Quả nhiên, tang thi vương vẫn tặng lại đều là một ít cảm thụ phẫn nộ của nó, ở giữa có hỗn loạn một chút sát khí, lần này thanh âm liên thanh đều không có. Thiệu Tình có chút thất vọng, cô híp mắt, cẩn thận quan sát chiến cuộc, vì Triệu Hàn Thanh, chiến cuộc không có xuất hiện bộ dáng nghiêng về một phía, nhưng Triệu Hàn Thanh chỉ là dị năng giả cấp bốn, tang thi vương này cũng là cấp năm, cho dù Triệu Hàn Thanh có dị năng đặc thù, có thể tạm thời ngăn cản tang thi vương công kϊƈɦ, cũng không có khả năng chống đỡ lâu dài. Nếu không có những sát thủ khác, nhóm người này khẳng định thất bại, Thiệu Tình không biết mình có nên ra tay hay không, vì một khi ra tay, cô cùng tang thi vương này chiến đấu, sẽ dẫn tới bạo loạn toàn bộ đàn tang thi, đến lúc đó toàn bộ đàn tang thi đều vì tồn tại hai cấp bậc vương giả chiến đấu, mà hiện ra một loại trạng thái điên cuồng. Chúng nó sẽ tấn công đánh người sống phụ cận cách chúng nó gần nhất, chỉ có căn cứ, nói cách khác, chỉ cần Thiệu Tình ra tay, tang thi sẽ công thành trước tiên, khả năng cô tạm thời cứu mấy mạng người, nhưng kế tiếp, sẽ có càng nhiều người chết, hơn nữa vài người này cũng không có biện pháp nào còn sống trở lại trong thành, bọn họ vẫn sẽ chết dưới tay tang thi điên cuồng. Nói cô lãnh huyết cũng tốt, tuyệt tình cũng thế, tóm lại cô tạm thời sẽ không ra tay. Thiệu Tình thờ ơ lạnh nhạt làm cho tất cả mọi người thực kinh ngạc cũng cực tức giận, nhưng hiện tại không phải thời điểm chỉ trích Thiệu Tình, bọn họ mỗi người đều cố gắng công kϊƈɦ tang thi vương. Chỉ là bọn hắn cùng tang thi vương chênh lệch quá lớn, cho dù đánh bạc mạng mình đi công kϊƈɦ, thì ngay cả làn váy tang thi vương đều không với tới. Tuy rằng không biết vì sao tang thi bên cạnh không công kϊƈɦ bọn họ, nhưng bọn họ không thể ôm loại ý tưởng may mắn này, phải mau chóng chiến đấu giải quyết. Bằng không, hủy diệt là căn cứ của bọn họ. Trong đó một người đàn ông đột nhiên khẽ cắn môi, hồng mắt rống lên một tiếng: "Có cơ hội còn sống trở về, giúp tôi chiếu cố vợ tôi!" Sau đó hắn liền nhào tới. Tốc độ hắn rất nhanh, hơn nữa tang thi vương vừa vặn cùng Triệu Hàn Thanh đang giằng co, không chú ý một cái cư nhiên bị hắn bổ nhào vào, hắn bổ nhào vào trêи người tang thi vương, sử dụng cả tay và chân, khóa tang thi vương, sau đó có rất nhiều dây leo từ trong thân thể hắn chui ra, tiếp đến quấn quanh hắn cùng tang thi vương. Đây cũng là một dị năng giả hệ mộc. Sau khi vây khốn tang thi vương, thân thể dị năng giả hệ mộc kia đột nhiên giống như quả bóng thổi căng khí phồng to lên, rất nhanh liền phồng lên giống như rót vào mấy chục cân nước. Sau đó, hắn nổ thành một đoàn máu thịt. Đây là một loại năng lực rất đặc thù, bắt nguồn ở một loại bào tử thực vật, có thể nói là năng lực thiên phú của hắn, lúc trước, dị năng giả này cũng từng nói giỡn với bạn hắn, nói năng lực như vậy có ích lợi gì a, chỉ có thể cùng người khác đồng quy vu tận, cả đời hắn cũng sẽ không dùng đến. Nhưng hiện tại hắn đã dùng đến. Sương máu tràn ngập, chậm rãi tan đi, một tiếng thê lương tru vang lên, chỉ thấy tang thi vương kia ngoại trừ tóc có chút hỗn độn, căn bản nhìn không thấy miệng vết thương nào, nhưng hài cốt đứa trẻ trong lòng nó, vì nổ mạnh kịch liệt, tan thành từng mảnh. Hài cốt yếu ớt tan đầy đất, tang thi vương hốt hoảng quỳ trêи mặt đất, nhặt từng mảnh xương cốt lên, bỏ vào trong lòng mình. Lúc này nó đã không giống một tang thi vương đưa tới vô số tang thi gây rối, còn phát động tang thi vây thành, mà càng giống một người mẹ bất lực. Triệu Hàn Thanh cũng hồng đôi mắt, nhưng anh ta biết, đây là cơ hội duy nhất của anh ta, cơ hội duy nhất có thể thương tổn, thậm chí giết chết tang thi vương này, mà cơ hội này là đồng bạn anh ta dùng sinh mệnh sáng tạo ra. Tuyệt đối không thể bỏ lỡ! Vài dị năng giả nháy mắt đều dùng chiêu thức mạnh nhất của mình, chỉ thấy dị năng ngũ quang thập sắc nháy mắt nuốt sống tang thi vương quỳ trêи mặt đất. Thiệu Tình có thể nhìn thấy động tác cuối cùng của nó, nó nháy mắt co mình lại, đem những mảnh hài cốt, toàn bộ bảo vệ ở trong lòng, dùng lưng mình, nghênh đón dị năng hướng về phía này. Oanh một tiếng nổ, Thiệu Tình thậm chí cảm thấy đất dưới chân mình rung rung vài cái, nhất là vị trí bị mọi người tập hỏa ,trực tiếp biến thành một cái hố to, bụi mù tản đi, từ từ lộ ra đồ vật trong hố. Đầu tiên là một mảnh mất đi da thịt, chỉ còn lại cột sống, xuyên thấu qua cột sống cũng có thể thấy lục phủ ngũ tạng, lục phủ ngũ tạng này đều đã biến thành màu đen có mùi hôi thôi, một chút hoạt tính cũng không có. Sau đó chậm rãi dựng thẳng vòng eo, tang thi vương kia không chết. Thậm chí chỉ mất đi da thịt trêи lưng cho nó đầy đủ thời gian, nó có thể khôi phục. Thương thế này cũng không tính nghiêm trọng, thế nhưng nó cũng đã triệt để điên cuồng, bởi vì hài cốt trong ngực nó, tuy bảo vệ tốt, thế nhưng chung quy chỉ là hài cốt của một đứa trẻ thông thường, chịu không nổi chấn động, có một ít đã vỡ thành bột phấn. Lúc trong ánh mắt mọi người kinh hãi mà không dám tin tưởng, tang thi vương chậm rãi đứng lên, đem hài cốt còn thừa lại, một cây một cây lại một cây, toàn bộ cắm vào trong bụng của mình. Sau cùng đầu người bởi vì quá lớn lại tương đối cùn, không có cách nào cắm vào, nó liền xé rách lồng ngực của mình, trực tiếp nhét vào. Rõ ràng một màn này rất đáng sợ, Thiệu Tình lại từ đáy mắt của nó, thấy được nhàn nhạt ôn nhu. Một người mẹ cho dù đã trở thành tang thi, cũng không thể khắc chế nổi thiên tính thương con, điều này thực sự rất vĩ đại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]