Tần Tử Khê so với trong tưởng tượng của Thiệu Tình bình tĩnh hơn, cậu cắn móng tay, sau một lúc lâu mới nói: "Em cảm thấy có thể làm."
Thiệu Tình gật gật đầu, không phải ý tưởng của cô rất hắc ám, mà thế giới này chính là như vậy, quạ đen của thiên hạ bình thường đều đen, cùng với gửi hy vọng cho thủ đô sẽ ra tay đối phó Lưu Đông, còn không bằng tự cô ra tay.
Có câu nói như thế nào nhỉ? Tự mình động thủ cơm no áo ấm thôi, di, hình như có chút không đúng......
Tóm lại Thiệu Tình đã làm tốt công tác chuẩn bị giết người, cô sẽ không để cho Lưu Đông đến thủ đô.
Một đêm an ổn, buổi sáng sớm ngày hôm sau, Lưu Đông yêu cầu khởi hành, một ngày không đến thủ đô, hắn liền một ngày không an tâm.
Không thể trách hắn nhát gan, một đường lo lắng đề phòng đã đến điểm thừa nhận cuối cùng của hắn, còn tiếp tục như vậy không cần người khác giết hắn, chính hắn đã hỏng trước.
Chỉ có đến thủ đô, liên hệ với tổng viện nghiên cứu, chiếm được bảo đảm nhân thân, hắn mới có thể yên lòng.
Thiệu Tình hoàn toàn mặc kệ hắn, cô đang dạy Nhị Ngốc nói chuyện từng câu từng câu, một câu hôm qua kia giống như phù dung sớm nở tối tàn, Thiệu Tình lại dẫn đường hết thảy cho Nhị Ngốc, Nhị Ngốc cũng không nhảy ra một chữ.
Nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của cậu, Thiệu Tình bất đắc dĩ thở dài, gánh thì nặng mà đường thì xa chăng..
Bắt đầu từ buổi sáng, Lưu Đông liền luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-me-quy-bao/1081159/quyen-2-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.