Sau đó hắn liền lấy lại quyết tâm, vì Đại đạo vì trường sinh, vì đất nước vì non sông, Lưu Phong ta sẽ làm nên cống hiến.
Hắn đặt cái hộp gỗ lên bàn nói: “Tất cả mọi thứ đều ở trong đây.”
Nàng bên kia đẩy lá thư đến bên hắn, hắn cũng liền đẩy hộp gỗ đến chỗ nàng.
Hai người trao đổi qua nét mặt liền trở nên phấn khởi, hắn liền lấy một chút linh lực truyền vào bên trong trận pháp trên phong thư.
Trận Pháp liền phá toái, phong thư liền bình thường trở lại, hắn liền bóc vỏ ngoài ra, nhìn xem nội dung bên trong lá thư, sau đó gật gật đầu nói: “Hàng tốt.”
Bên kia Bạch linh cũng nói: “Đồ tốt.”
Hai vẻ mặt mãng nguyện, bầu không khí căng thẳng liền bị xua tan đi thay thế vào đó, bằng bầu không khí vui tươi.
Sau bữa cơm, hắn bắt đầu dọn dẹp khi thấy gian nhà sạch bong hắn mới gật đầu, đi đến bên bàn trúc lấy bình trà rót một ly bắt đầu thưởng thức cảnh đêm.
Bầu trời bên ngoài tối đen, nhưng nhờ có ánh trăng nên mới thấy được khung cảnh xung quanh, hắn liền lấy trong túi trữ vật ra một cái lọ nhỏ.
Hắn liền mở nắp lọ ra bên trong những đóm sáng vàng bay ra, còn nhấp nháy khiến khung cảnh bên ngoài trở nên lung linh hơn.
Lưu Phong liền cầm ly trà hớp một hơi rồi thở ra, thật nhớ quá đi.
Hắn liền tưởng tượng ra kiếp trước, khi đi làm nhiệm vụ thì cũng thấy màn đêm đầy đom đóm như thế này.
Trên giường Bạch Linh cũng đi xuống lại cạnh bàn trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo-tu-chan/1819901/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.