Nàng liền trên tay bồng con gái liền bỏ xuống, bước đi một vòng xung quanh hắn ánh mắt bắt đầu dò xét, từ trên xuống dưới không thấy gì lạ thường hay luồn hắc khí tối hôm qua.
Nàng liền nói: “Nếu không phải hôm qua ta bồng con bé chạy nhanh, thì bây giờ có lẽ bây giờ đã chết.”
Lời nói này không khỏi làm hắn á khẩu, mồ hôi chảy ào ào.
Hắn liền nhảy sang chuyện khác nói: “Đi đi chúng ta vào nhà rồi lại nói...”
Nhưng chưa dứt câu, thì đột nhiên nhận ra, là còn nhà đâu nữa mà để vào.
Không khỏi một lần nữa rơi vào lúng túng.
Sau đó hắn cười cười lấy từ túi trữ vật ra một cái bàn hai cái giường tre thêm một cái dù, trái cây và nước uống.
Bỏ xuống một bài đất trống, sau đó hắn liền nói: “Nàng và con bé cứ ngồi tạm ở đây, đợi ta một chút.”
Nói xong, hắn liền chạy lại chỗ căn nhà vừa mới bị phá nát hôm qua.
Vận dụng pháp quyết Tịnh Trần Chú, một luồn ánh sáng từ trong tay hắn phát ra, trên mặt đất cháy đen bắt đầu phai dần.
Sau một lát, mảnh đất đã được tịnh chú xong thành một mảnh đất nứt nẻ, tay hắn liền cứng đờ.
Bên kia, con gái hắn đột nhiên kéo lấy tay áo bạch linh nói: “Nương, Cha đang làm gì vậy.”
Nàng một bên nâng lên cốc nước, nhẹ nhàng nói: “Con không cần phải lo lắng chúng ta bây giờ việc chính đó là thư giãn.”
“Hắn tự làm thì cũng phải tự chịu.”
Bên kia, Lưu Phong nghe thấy vậy trong lòng không khỏi hộc máu, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-lo-tu-chan/1819900/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.