Hạ Lan Tuyết ánh mắt sáng lên, "Có ý gì?"
"Chính là dùng hoa phấn này, mỗi ngày xoa lên ngực ngươi, trong một thời gian ngắn, sẽ to lên rất nhiều..." Tiết ma ma nhiệt tình giải thích.
Hạ Lan Tuyết theo phản xạ cúi đầu xuống, nhìn về phía ngực bằng phẳng của mình, không khỏi đầu đầy hắc tuyến, "Loại đồ tốt này, tại sao ma ma không để dùng?"
Tiết ma ma nhẹ nhàng cười, "Lão thân không giống nha đầu ngươi, có hứng thú nồng hậu với nam nhân như vậy."
"..." Hạ Lan Tuyết quẫn bách, sẵng giọng, "Ta cũng chỉ là đối Hoa Âm có hứng thú, nam nhân khác, ta mới mặc kệ."
"Vậy là được rồi, gia cũng là nam nhân, nam nhân sao, ai mà không muốn nữ nhân của mình tư thái mê người ?" Tiết ma ma cũng không nghĩ đến chuyện nàng là một nữ oa chưa cập kê, thành thật đưa ra ý kiến cho nàng.
Mà Hạ Lan Tuyết nghe, cũng cảm thấy đúng là như thế, Cơ Hoa Âm cũng nhiều lần khinh bỉ vóc dáng của nàng.
Nhưng, nghĩ lại, Hạ Lan Tuyết có chút hồ nghi, "Đây không phải là đồ gia nhà ngươi đưa cho ta dùng chứ?"
"Ngươi suy nghĩ nhiều." Tiết ma ma liếc nàng một cái, ánh mắt có chút khinh miệt, nói, "Nói thật, bắt đầu, gia cho người tìm ta, lúc nói là kính nhờ ta chiếu cố một người, ta nhìn ánh mắt của hắn, liền đoán được là nữ nhân, hơn nữa còn là gia thích nữ nhân. Nhưng là..."
Bà đột nhiên ngừng lại.
Hạ Lan Tuyết hỏi, "Nhưng mà cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209997/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.