Hạ Lan Tuyết khẽ sửng sốt, nhưng sao vừa nghe thấy việc Cơ Hoa Âm cho phép nàng gặp hắn nàng không thấy vui sướng như vẫn nghĩ mà lại cảm thấy khổ sở.
Nàng trước sau đi nhiều lần như vậy, có nhiều lần thiếu chút nữa bị bắn thành tổ ong vò vẽ, cuối cùng nhất thời đầu óc rút gân, thiếu chút nữa nàng đã đào chuồng chó ở góc tường nhà người ta... Chỉ là, công trình so với sức nàng hơi lớn, nên nàng đành từ bỏ.
Nhưng mà, Nam Cung Triệt mới đi có một lúc? Dĩ nhiên làm được rồi? !
Nữ nhân và nam nhân với Cơ Hoa Âm mà nói, khác biệt thật đúng là lớn a, chẳng lẽ thực ứng câu nói kia, huynh đệ như tay chân, nữ nhân như y phục? Thích liền sủng sủng, ngán liền nhắm mắt làm ngơ?
Hắn nhàm chán nàng sao?
"Làm sao vậy?" Thấy nàng đột nhiên cứng đờ , Nam Cung Triệt tò mò hỏi.
Hạ Lan Tuyết nuốt xuống một miếng cơm, để đũa xuống nói, "Không có việc gì, đa tạ ngươi. "
"A, bản vương cũng không phải là làm không công cho ngươi, ngươi không phải là đã đáp ứng tương lai đồng ý một yêu cầu của ta sao?" Nam Cung Triệt hướng về nàng tính kế cười.
Hạ Lan Tuyết lơ đễnh, thở dài ra một hơi, "Được rồi, vậy ta coi như tạ bữa cơm này rồi. Cáo từ."
"Muốn bản vương đi cùng ngươi không?" Nam Cung Triệt hảo tâm hỏi.
Hạ Lan Tuyết suy nghĩ một chút, "Không cần."
Nam Cung Triệt nghiêm túc, "Tốt lắm, bản vương đưa ngươi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209986/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.