Nghe thấy ý tứ trong lời nói của Hạ Lan Chi, Hạ Lan Tuyết khẽ mở to mắt, vẻ mặt như gặp quỷ, "Nhị muội muội, đây là ngươi đang khoe khoang với ta sao?"
Hạ Lan Chi sững sờ, hé miệng cười nói, "Muội muội không dám? Lại nói, người như tỷ tỷ sao lại để ý đến chuyện này chứ ."
Hạ Lan Tuyết cong môi cười, chỉ cái ghế bên cạnh nói, "Ngươi ngồi xuống, hơn nữa thử nói xem, người như ta nên quan tâm loại chuyện nào"
"Cái này sao, tỷ tỷ trong lòng rõ ràng nhất mà." Hạ Lan Chi quả nhiên thoải mái ngồi, còn ý tứ sâu xa nói một câu nói.
Hạ Lan Tuyết khẽ nhướng mày tỏ vẻ khó hiểu.
Hạ Lan Chi cảm thấy vui sướng, nhẹ nhàng cười nói , "Vận khí của tỷ tỷ thật tốt, ngay từ nhỏ đã là đích nữ của Hạ Lan gia, bây giờ còn là gia chủ quản lý toàn bộ gia nghiệp nữa, ngay cả dược của hoàng thượng cũng do một tay tỷ làm ra . Có phần vinh quang này thì tỷ sao có thể đi để ý chuyện khác nữa chứ?"
"Chi Nhi, sao ngươi nói nhiều như vậy." Thấy nữ nhi có chút đắc ý vênh váo, Trầm thị vừa nháy mắt với Hạ Lan Chi, hôm nay mời Hạ Lan Tuyết ăn cơm là còn có mục đích khác, không nên nói nhiều như vậy, không lại hỏng cả việc .
"Ha ha, di nương nói phải." Hạ Lan Chi lập tức câm miệng, chỉ là, một tiếng di nương kia làm cho trang dung đang đoan chính của Trầm thị tý nữa thì vỡ vụn, nàng gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209982/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.