Chui? Cái chữ này hình dung thật đúng là chuẩn xác, nhìn như là bị Tô Minh Ngọc thuận mồm nói đi ra, nhưng lại tràn đầy ý tứ châm chọc.
Nếu là nữ tử bình thường khác nghe được, chỉ sợ là hận không thể lập tức có cái hố để chui xuống.
Nhưng da mặt Hạ Lan Tuyết lại dày , nghe vậy nhưng không thèm đếm xỉa đến khóe miệng khẽ vểnh lên, ánh mắt nhỏ u oán dán vào trên người Cơ Hoa Âm, nhìn vạn phần ủy khuất.
"Không chui, ta có thể đi vào sao? Rõ ràng ta là người đập cửa trước nàng, nhưng hộ vệ giữ cửa nhà ngươi lại cho ta là người không có phận sự ngăn không cho ta vào."
Vừa nói xong, nàng trực tiếp đi tới trong đình, tự nhiên ngồi xuống mặt ghế đá bên cạnh người Cơ Hoa Âm, một đôi mắt to đen láy, càng phát ra đáng thương nhìn hắn chằm chằm, "Ta hỏi ngươi, ta là người không có phận sự sao?"
Một loạt hành động hồn nhiên trôi chảy này, làm cho Tô Minh Ngọc bị chấn động trợn mắt, há hốc mồm.
"Cô nương, xin hỏi ngươi là?" Lúc hỏi câu này, đôi mắt đẹp của nàng ta nghi hoặc liếc về phía Cơ Hoa Âm, rất kinh ngạc hắn lại để cho cô nương xa lạ này tự do làm càn.
"Còn ngươi là ai?" Hạ Lan Tuyết nhướn mày hỏi ngược lại.
"Ta?" Tô Minh Ngọc sững sờ, từ nhỏ đến lớn, ở bên ngoài thanh danh của nàng rất nổi, chỉ cần nàng vừa xuất hiện, vô luận là dung mạo hay là khí độ, đều là bậc nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209942/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.