Hạ Lan Chi thầm giật mình, nhìn đôi mắt đen sâu không thấy đáy của Hạ Lan Tuyết kia, mà cảm thấy trong lòng bất an.
Trong phòng lập tức trầm mặc một cách quỷ dị.
Hạ Lan Tuyết lướt nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt vẫn dừng lại trên người Hạ Lan Chi, "Ta nghe nói, Thiên Lộc Tự này rất ling thiêng, bất luận là cầu tiền tài, con cái hay tuổi thọ , chỉ cần người cầu thành kính, thì sẽ đạt được ước nguyện. Nhị muội muội, hiện thời tổ mẫu tuổi tác đã cao, thân thể cũng không được khỏe mạnh như lúc trước, đặc biệt là lúc này đang bị phong thấp đau nhức, đau giống như là bị kim châm vậy, ngay cả đi đường cũng không thể. Nhị muội muội rất hiếu thuận, hay là nhân cơ hội này, đi Thiên Lộc Tự cầu phúc cho tổ mẫu đi."
"Ta?" Hạ Lan Chi mặt lộ vẻ sầu khổ, không nghĩ ra câu trả lời, nhưng nếu không đồng ý thì trước mắt bao người thừa nhận mình bất hiếu ư? Nếu đáp ứng, nàng là một tiểu thư khuê các, đi chờ đợi ở bên trong miếu tự, mỗi ngày nương tựa cửa chùa, cơm rau dưa, sống qua ngày như thế nào đây?
Hạ Lan Tuyết giống như biết rõ tâm tư của nàng, an ủi, "Ta biết rõ ngươi lo lắng cho Nhị di nương, như vậy đi, hay là để nhị di nương đi cùng ngươi, vừa vặn thời gian qua thân thể nhị di nương cũng không tốt, dường như mỗi ngày đều khó chịu, lần này đi Thiên Lộc Tự, nói không chừng sẽ tốt lên đấy."
Nhị di nương nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3209910/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.