'Cài dây an toàn.' Hắn không trả lời câu hỏi của cô, nhàn nhạt ném lại một câu rồi nhấn ga, xe phóng như bay rời đi khiến Trang Lâm còn chưa kịp cài dây an toàn, bởi vì quán tính mà đổ nhào tới trước, nếu như hắn chạy nhanh thêm chút nữa chắc cô đã đập đầu vào kính chắn gió rồi.
Thấy vẻ chật vật cùng gương mặt tái đi của cô, xe chạy chậm lại, hắn lần nữa nhắc, 'Mau cài dây an toàn.'
Vì đảm bảo tính mạng cho mình, cô đành túm lấy dây an toàn luống cuống cài vào, xe lần nữa xé gió lao trên đường khiến cô sợ đến nỗi chỉ đành túm lấy dây an toàn, nhắm mắt lại, sợ bản thân bị thổi bay.
Trời ạ, chạy với tốc độ như vậy, hắn không sợ bị bắt sao? Đúng là vô pháp vô thiên, trong thành phố mà dám chạy với tốc độ bàn thờ như vậy.
Lúc xe rốt cuộc dừng lại, cả người Trang Lâm đã như một vũng bùn ngả người trên ghế không cách nào nhúc nhích, cuối cùng chỉ mặc hắn ôm cô ra khỏi xe.
'Anh muốn đưa tôi đi đâu?' Cả người cô không có chút sức, giọng nói cũng vô lực càng đừng nói có sức giãy dụa.
Mấy ngày tăng ca vốn đã rất mệt rồi, còn tốt bụng cùng hắn đi ăn khuya, lại diễn một màn tẩu thoát như trong phim, cuối cùng lại bị hắn tóm về, đủ chuyện chỉ trong một đêm, thân thể cô, trái tim cô đều đã không còn sức chịu đựng dày vò nữa.
Mệt quá! Mệt quá!
'Nhà tôi.' Đơn giản ném lại hai chữ rồi ôm cô đi thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-sung-the-p1/1137415/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.