Sầm Chí Quyền không ngờ tiểu trư nhà mình đột nhiên lại hỏi câu này, đầu tiên là thoáng sửng sốt sau đó rũ mắt, che đi một chút không được tự nhiên trong đáy mắt, bình tĩnh nói, 'Em cảm thấy anh sẽ đi yêu thầm một cô nhóc sao?'
'Nói xạo.' Dám nói cô là cô nhóc nữa chứ!
'Mới tỉnh lại thì nên nghỉ ngơi cho nhiều, không nên nói nhiều quá.' Cẩn thận mà không cho cự tuyệt đặt cô nằm xuống, còn chu đáo đắp chăn cẩn thận.
'Sợ em nói trúng tâm sự sao?'
'Anh nghe nói em có một cái kính viễn vọng.' Hắn nhìn sâu vào mắt cô, lúc nghe câu nói bất thình lình kia của hắn, hàng mi dài của Quan tiểu thư khẽ chớp mấy cái.
'A, em buồn ngủ quá, ngủ thêm chút nữa đã.'
Nói rồi trực tiếp nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.
Tuy rằng cô thèm muốn boss đã không còn là chuyện gì mới mẻ nhưng chuyện ngu xuẩn nhiều năm trước lại bị đương sự vạch trần, cô có thể không xấu hổ sao?
Lúc đó cô mới bao lớn chứ? Lại dám nhìn trộm đàn ông! Nghĩ lại thôi cũng thấy không có mặt mũi gì rồi.
Nói không chừng còn bị hắn hỏi ngược lại cô, có phải sớm đã yêu thầm hắn nữa thì sao đây? Chuyện mất mặt như vậy, cô không thèm!
Cho nên, ngủ! Giả vờ ngủ! Dù sao cô cũng là người bệnh, hắn có thể làm gì được cô chứ?
Thực ra Quan tiểu thư lần này sai lầm rồi! Sầm tiên sinh người ta căn bản không biết chuyện năm đó cô nhìn trộm hắn.
Sở dĩ biết cô có một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-sung-the-p1/1137383/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.