Nam Cung Cửu về tới căn phòng mà mình thuê, khi đi ngang qua cửa hàng mỳ vằn thắn, hắn dừng bước, trong đầu hồi tưởng lại cảnh tượng nhiều lần cùng Nam Cung Kỳ đi ăn vằn thắn trong quán này, gương mặt lạnh lẽo cứng rắn nhu hòa đi rất nhiều. Bên trong đôi con ngươi đen mang theo ý cười nhàn nhạt, Nam Cung Cửu đi vào quán mỳ vằn thắn. Quyết định bữa tối hôm nay là vằn thắn.
“Ông chủ, hai phần mỳ vằn thắn mang về.” Nam Cung Cửu đi vào cửa hàng, cười nhàn nhạt nói với ông chủ một câu.
Trước đây Nam Cung Cửu cùng Nam Cung Kỳ đã từng tới nhiều lần, ông chủ này đã quen biết hai người bọn họ, lúc này trong cửa hàng cũng không có khách nào, ông chủ chậm rãi nấu mỳ vằn thắn, trên mặt mang ý cười “Anh bạn nhỏ, làm sao chỉ có một mình cậu? Anh trai cậu đâu?” Trong mắt ông chủ, Nam Cung Cửu mười một tuổi chính là một cậu bạn nhỏ.
Nghe cách gọi này, khóe mắt Nam Cung Cửu hơi giật giật. “Anh ấy không rảnh.” Nhàn nhạt trả lời một câu. Nam Cung Cửu khẽ rũ mi mắt xuống, nhìn sàn nhà bẩn thỉu, trở nên thất thần.
Ông chủ không thèm để ý đến sự lạnh nhạt của Nam Cung Cửu, đối với hai anh em nhà này đã coi như là quen thuộc, ông chủ biết tính tình Nam Cung Cửu vốn rất lạnh lùng. Vẫn như trước cười ha hả nói “Mấy ngày trước anh trai cậu cũng đến đây ăn vằn thắn, tôi hỏi cậu ta, cậu ta cũng trả lời như vậy. Hai người các cậu thật đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308464/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.