“Tôi gọi điện cho Mạc Dương hỏi xem anh ấy có điều tra thêm được gì không!” Quý Tiêu Dương một bên nói, một bên lấy di động ra ấn số của Mạc Dương.
“Tiêu Dương?” Thanh âm Mạc Dương rất là trầm thấp, còn mang theo nồng đậm buồn ngủ.
Quý Tiêu Dương hơi sửng sốt một chút. “Còn đang ngủ?”
“Ân. Ngày hôm qua làm việc đến rạng sáng tầm ba giờ mới ngủ! Có chuyện gì thì nói đi!” Mạc Dương ngáp một cái, thanh âm nghe ra được tinh thần hơi thấp.
“Anh tra chuyện của Thất Giác thế nào rồi? Vừa rồi Tiểu Cửu có gửi tư liệu về Kỷ Nguyên cho tôi! Thất Giác cũng không phải do Kỷ Nguyên lập nên!” Quý Tiêu Dương trầm mặc một giây, suy tư một chút rồi đem hết chuyện vừa biết nói cho Mạc Dương.
“Có thể gửi tư liệu qua đây cho tôi xem không?” Mạc Dương chần chờ một chút, hỏi một câu.
“Có thể!” Quý Tiêu Dương không chút do dự liền đáp ứng, nghiêng đầu nói với Nam Cung Kỳ. “Kỳ, cậu đem tư liệu về Kỷ Nguyên gửi cho Mạc Dương!”
Nam Cung Kỳ gật gật đầu.
“Tiêu Dương, bên này của tôi cũng không tiến triển được gì mấy. Chỉ tra được là thật lâu trước kia Thất Giác từng có rất nhiều qua lại chặt chẽ với Tam Giác Vàng. Nhưng là từ tám năm trước liền chậm rãi lạnh nhạt hết thảy quan hệ! Từ đó Thất Giác tựa như hoàn toàn biến mất, vẫn đều không thấy xuất hiện trong giới hắc đạo. Thẳng đến đầu năm nay……” Mạc Dương vừa nói vừa đứng lên đi tới thư phòng.
(): là khu vực rừng núi hiểm trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308405/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.