Trời vừa bắt đầu hửng sáng, trong rừng rậm vang lên những tiếng chim hót thanh thúy. Ngô Hâm từ trong lều đi ra, đầu hơi hơi ngẩng lên, hai tay vươn ra thật lớn, hít sâu ba lần “Thật sự là quá thích! Không khí nơi này cũng thật tốt!” Cảm thán một câu, Ngô Hâm thu hồi tay lại, xoay người thu dọn lều trại, cầm lấy đồ về sinh đi tới dòng suối nhỏ cách đó không xa!
Ngô Hâm này xem như là đang thưởng cho bản thân mình một ngày nghỉ cuối cùng. Sau khi nghỉ ngơi một tháng, cậu ta phải đến tiếp quản chuyện của công ty. Đây là chuyện cậu ta đã cùng lão ba mình thương lượng, chỉ ngắn ngủn một tháng nên lão ba cậu ta cũng không nói thêm gì, rất là sảng khoái đáp ứng. Ngô Hâm đầu tiên là đến một trấn nhỏ ở Giang Nam cùng những áng mây chi nam du ngoạn hai mươi mấy ngày. Sau đó mới quay về thành phố C, nghĩ đến còn sáu ngày nghỉ liền chạy tới rừng rậm lớn ở Thuần Khê này. Hít thở một chút không khí mới mẻ, bản thân thả lỏng giữa thiên nhiên! Đây là ngày thứ tư, còn một ngày nữa cậu ta sẽ trở về! Thật đúng là chút luyến tiếc……
Ngô Hâm nhìn đồ dùng về sinh chậm rì rì bước đi, một bên thưởng thức phong cảnh, một bên ngâm nga ca hát……
Quý Thần Quang là bị lạnh mà tỉnh, đợi cho đến khi mở mắt ra liền phát hiện hiện chính mình cư nhiên ngã vào trong một bụi cỏ rậm rạp, hai chân chỉ sợ là đã bị thương, rất đau, không có chút sức lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308369/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.