Trong phòng khách sạn.
Quý Thần Quang nằm trên giường lớn xa hoa ngủ thật sự say sưa! Quý Tiêu Dương đang ngồi ở bàn thủy tinh bên cạnh lật xem tài liệu! Cứ cách ba phút lại dừng làm việc nghiêng đầu nhìn ai kia đang nằm trên giường, khóe miệng hàm chứa nụ cười ôn nhu, lẳng lặng nhìn. Đáy mắt tràn ngập hạnh phúc giống như mọi người lúc nào cũng khát vọng xuân về hoa nở!
Em cho anh một cái xuân về hoa nở, anh sẽ cùng em đến vĩnh cửu!
“Anh ơi!” Qua vài phút, Quý Thần Quang mở mắt thì vừa vặn nhìn thấy đôi mắt ôn nhu của Quý Tiêu Dương! Khuôn mặt còn buồn ngủ nháy mắt xuất hiện nụ cười ngọt ngào!
Anh cho em hạnh phúc như mộng ảo, em sẽ cùng anh chậm rãi đi qua năm tháng của đời người!
“Thần Thần tỉnh rồi sao? Đói bụng chưa?” Vươn tay sờ sờ hai má Quý Thần Quang.
“Không đói bụng. Anh hai!” Quý Thần Quang xốc chăn lên, chui vào trong lòng Quý Tiêu Dương, ở thời điểm hắn còn chưa phản ứng được liền ngẩng đầu lên hôn lên môi hắn.
Quý Thần Quang hôn thật ngây ngô, đây là lần đầu tiên cậu chủ động như thế. Đầu lưỡi có chút sợ hãi muốn tiến vào trong miệng Quý Tiêu Dương. Quý Tiêu Dương cảm giác được hành động của Thần Thần, hơi hơi mở miệng ra, đáy mắt nồng đậm ý cười!
“Anh ơi, anh quên không hôn chào buổi sáng!” Quý Thần Quang đỏ mặt, đem đầu lưỡi vòng vo trong miệng Quý Tiêu Dương một chút liền nhanh chóng buông môi hắn ra! Tựa hồ có điểm thẹn thùng?……
“Ân. Là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308358/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.