Ngày hôm sau, sau khi ăn bữa sáng, Lưu Lâm liền đi vào khách sạn đưa mấy người đến khu công trường ở làng du lịch Thanh Viễn. Ở trong công trường xem xét gần một tiếng mọi người mới đi vào một tòa nhà nhỏ bên cạnh.
“Quý tổng, vừa rồi cậu cũng xem qua công trường rồi, không biết cậu đối với nó có ý kiến gì không?” Sau khi vào phòng, người hầu mang nước trà cùng điểm tâm hoa quả lên, Lưu Lâm trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Trong ý tưởng của Lưu tổng, ngài là muốn đem làng du lịch Thanh Viễn định vào loại vị trí nào?” Quý Tiêu Dương không nhanh không chậm từ từ mở miệng hỏi, đem quyền chủ động không dấu vết chuyển vào trong tay mình!
Lưu Lâm nghe xong câu nói của Quý Tiêu Dương, đáy mắt lóe sáng. Quả nhiên như lời đồn bên ngoài, Quý Tiêu Dương thực sự là một con hồ ly giảo hoạt! “Không biết Quý tổng cho rằng làng du lịch Thanh Viễn thích hợp đứng ở vị trí nào?” Ông cũng sẽ đánh thái cực! ()
[(): vòng vo qua lại, nói chuyện không vào trọng tâm]
“Yên tĩnh, tự nhiên, nhàn nhã!” Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng bâng quơ nói sáu từ, ánh mắt dừng ở trên người Quý Thần Quang bên cạnh. Phát hiện Quý Thần Quang tựa hồ thực nhàm chán, lấy một quả hồng đề từ trên bàn, bóc ra rồi đưa tới trước mặt Quý Thần Quang “Thần Thần, nếm thử xem có thích không?”
Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, có chút kinh ngạc nhìn Quý Tiêu Dương. Anh hai không phải là đang họp bàn thương nghị sao? Như thế nào……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308357/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.