Buổi tối đúng mười giờ Quý phụ Quý mẫu liền đi ngủ.
Sau khi Quý phụ Quý mẫu trở về phòng, phòng khách liền im lặng như tờ.
Quý Tiêu Dương cúi đầu nhìn thoáng qua Quý Thần Quang trong lòng cũng đang buồn ngủ. Hai tay nhỏ bé mập mạp xoa xoa cái mũi cùng đôi mắt, bộ dáng thực khả ái, làm cho Quý Tiêu Dương nhìn không được muốn hôn nhẹ.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua bốn phía. Ân, ông bà nội đều đã đi ngủ. Người hầu cũng đã nghỉ ngơi rồi, dì Thu hiện tại đại khái đang ở phòng ngủ phục vụ bà nội. Phòng khách hoàn toàn không có ai.
Khóe miệng Quý Tiêu Dương cười cười, cúi đầu hôn lên khuôn mặt mập mạp của Quý Thần Quang một cái. Mềm mềm, thật là thoải mái. Ánh mắt nửa híp, tổng cảm thấy vẫn chưa đủ, ánh mắt chăm chú nhìn môi em trai, chu chu, đo đỏ, hảo khả ái. Đem em trai ôm chặt thêm một chút. Ở bờ môi của bé hôn thêm một cái.
“Hôn nhẹ!” Thanh âm non nớt của Quý Thần Quang vang lên, đôi mắt mở to ngơ ngác nhìn về phía Quý Tiêu Dương, cái miệng nhỏ nhắn cười tươi như hoa.
“Em trai thực ngoan, có muốn ngủ không? Anh hai mang em đi ngủ!” Vươn tay nhéo nhéo hai má thịt thịt của Quý Thần Quang.
Đôi mắt Quý Thần Quang sáng ngời, có chút dại ra nhìn Quý Tiêu Dương. Hiển nhiên là đã bị buồn ngủ đột kích. Khuôn mặt nhỏ nhắn đã có chút mơ màng. Quý Tiêu Dương liền ôm lấy Quý Thần Quang hướng tới phòng cậu, đúng lúc này lại có một người phụ nữ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308279/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.