Quý Tiêu Dương cùng chơi với Quý Thần Quang vài ngày. Mấy ngày nay Quý Tiêu Dương tối ngày đều thấy vui vẻ. Sáng sớm khi mở mắt có thể thấy cặp to tròn của em trai ngơ ngác chuyên chú nhìn mình. Mỗi ngày đều có thể cùng em trai như hình với bóng chơi đùa. Không gian chung quanh cũng đều là mùi sữa trên người em trai. Có thể nghe được thanh âm thanh thúy của em trai gọi mình anh hai…..
Vì chơi vui quá mà Quý Tiêu Dương quên mất…. Mình phải trở về nhà…..
Đợi đến khi Quý phụ phân phó người đến gọi cậu thì Quý Tiêu Dương mới hồi phục tinh thần. Cậu đã ở nhà ba mẹ ngây người đến mười ngày. Cùng em trai ở chung một chỗ, thời gian trôi qua thực nhanh…..
Nhanh như vậy, cậu không có phản ứng được. Khi phải trở, cậu liền thấy luyến tiếc……
Cúi đầu nhìn Quý Thần Quang trong lòng. Đôi mắt to tròn đang lóe sáng nhìn cậu. Câu nói phải rời đi kia Quý Tiêu Dương thế nào cũng nói không nên lời…. Hai tay gắt gao ôm em trai. Cậu luyến tiếc…..
Lần này rời đi chắc phải mấy tháng mới được gặp em trai. Trước kia còn không cảm thấy, bây giờ ở chung với em trai lâu ngày như vậy, Quý Tiêu Dương cảm thấy càng ngày càng chú ý tới em trai. Làm thế nào bây giờ?…..
Cậu không muốn rời khỏi em trai. Em trai là của một mình cậu. Nhưng là nếu không về nhà, ông nội sẽ nổi giận, không chừng sẽ không cho cậu gặp em trai nữa…..
Gắt gao ôm em trai vào lòng…..
Em à, em phải ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-chuyen-sung/1308277/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.