“Xin lỗi, không có Fanta cậu thích, chỉ có nước chanh thôi.” Hổ Phách lấymột lọ nước chanh từ trong tủ lạnh ra đưa cho Long Mã: “Đã chờ tôi lâulắm rồi sao, có chuyện gì không?”
Long Mã cầm lấy cốc nước chanh, thuận thế kéo Hổ Phách lại về phía mình, lôi kéo cô đổ ở trên ghế sofa, sau đó cả người cậu đều nhào vào trên người cô, nhanh như chớp đặt cốcnước chanh sang một bên, sau đó không thất cứ động tác nào khác, mà chỉôm chặt Hổ Phách như vậy, đầu cậu dán tại ngực của cô, lẳng lặng khôngnói chuyện.
”Làm sao vậy?” Hổ Phách đặt hai tay lên đỉnh đầu của thiếu niên, luồn vào trong mái tóc đen nhánh.
” Tại sao lại muốn bội ước? Tại sao lại tắt di động?” Long Mã ngẩng đầu,giữ chặt lấy tay Hổ Phách, cặp mắt long lanh mở lớn như con mèo nhỏ nhìn cô.
”Chỉ vì chuyện này? Bởi vì khi gửi tin nhắn xong thì điệnthoại bỗng nhiên bị tắt nguồn, ngày mai cửa hàng tiện lợi lại đột nhiêncó việc bận nên tôi phải đến đó, xin lỗi Long Mã, lần sau chúng ta cùngđi nhé.” Hổ Phách mang theo vẻ mặt tiếc nuối nói.
” Nói dối.''Thanh âm trầm thấp của thiếu niên mang theo lạnh lùng, đưa tay vào túicủa Hổ Phách tìm kiếm điện thoại cô, sau đó bật khởi động máy, âm nhạckhởi động máy vang lên trong bầu không khí có chút quái dị ở phòngkhác, Hổ Phách hơi hơi cắn môi, chẳng thà cô cứ triệt để từ chối thìhơn. Màn hình điện thoại di động sáng lên, pin vẫn còn hơn một nửa: “Tôi đã đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-me-duc/2695840/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.