Ở phòng làm việc Ninh Hinh đeo kính, những ngón tay mảnh khảnh cầm lấy cây bút máy đen được làm riêng rất tinh xảo hoa văn vô cùng đặt biệt giống như hoa tử đinh hương vậy
Cô đang rất chú tâm làm việc mà không để ý đến có người bước vào, khi giọng nói cất lên cô mới ngước lên nhìn
" Ninh Hinh nghỉ ngơi một tí đi, lại đây ăn chút gì nè "
Nhạc Dương bày những món ăn ngon trên bàn, Ninh Hinh cũng không phàn nàn dù gì cũng không còn gì quan trọng nữa
Ngồi xuống ghế sofa Ninh Hinh không nhìn đồ ăn mà nhìn vào bình hoa trong không kia buộc miệng lên tiếng
" Chị à, lát nữa gọi bên bán hoa đem vài cành tử đinh hương đến giúp em được không? "
Nhạc Dương có chút ngạc nhiên dù sao thì cô cũng không phải là người để ý đến những điều nhỏ nhặt lắm chỉ là cảm thấy lạ
" Em muốn làm gì? "
À, lại vô thức rồi...
" Không có gì, chỉ là thấy nó cô đơn nên muốn tìm người bầu bạn mà thôi "
Nhạc Dương hiểu ý cô nên không hỏi gì nữa, theo lời cô mà gọi đến tiệm bán hoa
Ninh Hinh thì chỉ ăn chút ít, trong đầu cứ suy nghĩ mãi không dứt
Dạ, có phải anh không? Trong lòng em sao cứ rối bời thế này... trái tim thì mong chờ còn lý trí không cho phép... haizzz
Ninh Hinh bỏ đũa xuống, đi đến bàn làm việc kéo trong ngăn kéo ra, lấy một lọ thuốc đưa cho Nhạc Dương
" Chị, cái này lát nữa chị đưa cho Lăng Siêu dùm em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-dinh-huong/1726584/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.