Đường Sênh đi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên giường xung quanh thì chỉ có hai tiểu bánh bao và Tô Ngọc Vân, nhìn dáng vẻ bọn họ nhìn thấy cô tỉnh lại là cũng đủ biết họ lo cho cô đến mức độ nào rồi
Hai tiểu bánh bao còn khóc ầm lên cô phải tốn không ít thời gian để dỗ bọn chúng
Nhưng mà không biết ai đã đưa cô vào đây nữa. Rốt cuộc cơn đau đầu ấy là vì sao?
Có cái gì đó, cái gì đó mà cô đã quên mất, một cái gì đó rất quan trọng …
" Này, nghe chuyện gì chưa. Hôm qua bác sĩ Đường được một chàng trai bế vào phòng đấy"
" Hả …"
" Không sai là thật, chính mắt tôi đã nhìn thấy.Và hơn hết là anh ta rất soái "
Đám y tá tụ tập tám chuyện vừa hay lúc đó Đường Sênh đứng một bên nghe được, thầm nghĩ là ai đó đi qua giúp cô nhưng nghe một lúc thì hình như người đó mình đã gặp rồi
" Dù anh ta đang bị thương ở cánh tay nhưng anh ta vẫn cố bế Đường Sênh đi mặt cho vết thương bị rát. Các cô nói xem anh ta có phải là đã trúng tiếng sét ái tình của bác sĩ Đường không "
" Có lẽ vậy, mà trai đẹp đều quấn lấy bác sĩ Đường hết rồi "…
Bây giờ cô đã chắc chắn người đó là ai rồi
Trước cửa phòng VIP
Đường Sênh hít một hơi thật sâu, định mở cửa nhưng rồi một giọng nói đã làm cô khựng lại
" Papa, tụi con không muốn về đâu "
" Papa, tụi con ở bên mama
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-duoc-dinh-huong/163705/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.