Thiên Long tăng và Địa Khuyết Đạo chăm chú nhìn Độc Cô Nhạn khi chàng buông tha Thuần Vu nhị phu nhân. Hai người xiết nỗi nghi ngờ. Nhưng không ngăn trở và không nói gì.
Bao nhiêu ý nghĩ phức tạp nổi lên như cơn sóng trong đầu Độc Cô Nhạn. Bất giác chàng thộn mặt ra, ngơ ngẩn xuất thần.
Sau một khoảng thời gian chừng uống cạn nửa chén trà, Độc Cô Nhạn nhìn Thiên Long tăng chắp tay xá dài nói:
– Lão hòa thượng, tại hạ thật thất lễ!
Thiên Long tăng buông tiếng thở dài cảm khái rồi lắc đầu không nói gì. Hiển nhiên lão tỏ ra bất mãn với Độc Cô Nhạn. Lão thất vọng đến độ không muốn mở miệng nữa.
Địa Khuyết Đạo chừng như lưu tâm xem Thiên Long tăng xử lý việc này ra sao nên từ nảy giờ lão vẫn yên lặng. Nhưng đến bây giờ thì lão không nhịn được nữa liền hắng giọng luôn hai tiếng rồi hỏi:
– Lão trọc! Bần đạo chẳng có đức hạnh gì cao đẹp cả. Món nợ bữa nay phải tính toán sao đây?...
Lão đảo cặp mắt sắc bén ngó qua Độc Cô Nhạn rồi hỏi tiếp:
– Nếu bần đạo và lão trọc không đến đây kịp thời thì đại khái ngươi đã chết về tay con yêu phụ rồi. Ngươi có thừa nhận điều đó không?
Độc Cô Nhạn gật đầu đáp:
– Tại hạn không phải đối thủ của con yêu phụ kia. Nếu hai vị không đến kịp thời thì nhất quyết tại hạ không tránh khỏi tai kiếp. Ơn cứu mạng này tại hạ xin ghi lòng tạc dạ.
Địa Khuyết Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-co-quai-khach/2129286/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.