" Khốn kiếp " Giai Kỳ úp mặt vào gối đầy bực bội tên này sao dạo gần đây ăn tạp vậy chứ ? Lúc trước ban đêm hắn mới bắt cô phục vụ bây giờ thì hắn không phân biệt sáng hay đêm nãy rồi
" Em đang chửi cái gì ? Hay cảm thấy khó chịu vì không được phục vụ tôi ? " Khắc Duật bước ra từ nhà tắm trên tay còn cầm cái khăn lau tóc , thấy cô đang nằm lẩm bẩm cái gì đó khẽ mở miệng trêu chọc
" Anh đúng là tự kỷ " Giai Kỳ nghe Khắc Duật nói thì lòng khẽ khinh bỉ , cô đây còn vui không hết đâu ra lại khó chịu ? Hắn đúng là quá ảo tượng sức mạnh rồi ỷ có chút nhan sắc .. thân hình săn chắc một chút thì thích nói tào lao à ?
" Tý nữa em chuẩn bị đi tối đi dự tiệc cùng tôi .. bây giờ xuống đây lau tóc cho tôi " Giai Kỳ nghe vậy đứng lên đi lại chỗ Khắc Duật tay cầm lấy cái khăn trên tay hắn , đúng là cái thứ lười có tay có chân không lau bắt cô lau ? Tên này đúng là khiến cho người khác bực mình còn khiến cho người khác ghét nữa mà
" Em đừng có mà nghĩ xấu tôi " Giai Kỳ nghe Khắc Duật nói thì giật mình , khốn kiếp sao hắn biết cô nói xấu hắn ? Ôi cái tên ác ma này hắn đọc được tâm thuật à ?
" Tối nay tôi không đi có được,... "
" Không được " lời cô chưa hết thì Khắc Duật đã chen ngang
" Bữa tiệc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem/151768/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.