Cả một tuần nay hắn bận gì đó không đến cô vui đến phát khóc , những tháng ngày trước tuần nào cô cũng bị hắn hành hạ đến bán sống bán chết , một tuần 4 lần với sức chiếm hữu của hắn 1 tháng một lần cô còn không muốn , ấy vậy mà một tuần hắn bắt cô phục vụ bốn ngày .. mỗi lần bị hắn hành hạ cô chịu không nổi mà ngất chỉ như vậy hắn mới buông tha cho cô , ngày hôm sau tỉnh dậy thì thân thể như rã rời đau nhức như chết đi sống lại
" Nghĩ gì ? " Giai Kỳ đang hóng gió ở ban công bỗng dưng có một vòng tay ôm lấy khiến cô có chút giật mình , cơ thể theo bản năng khẽ run nhẹ " Khắc Duật " hắn vào đây từ khi nào ? Sao hắn cứ như ma vậy thích suất hiện lúc nào thì suất hiện ?
" Anh là ma hả ? Cứ ẩn ẩn hiện hiện làm tôi giật mình tôi mà bị yếu tim có lẽ bị anh hù chết rồi " Khắc Duật khẽ mỉm cười dụi đầu vào hõm cổ cô hít thở hương thơm , cả một tuần trời không gặp hắn nhớ cô phát điên rồi ấy vậy mà cô lại ung dung hóng mát
" Thế nào ? Có nhớ tôi không ? " Khắc Duật cắn nhẹ vào vai cô , giọng nói khàn khàn hỏi
" Tôi mắc gì phải nhớ anh ? " Giai Kỳ đen mặt mắc mỡ gì cô phải nhớ ? Nhưng nhận ra ánh mắt có chút thay đổi của Khắc Duật cô liền nhận ra mình nói sai , muốn sửa cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem/151767/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.