Triệu phu nhân gật đầu, động phần eo một chút, chỉ cảm thấy hơi đau, có thể chịu được. Nếu không phải vừa rồi Úy Mẫn Nhi giúp bà ấy ấn vài cái, khiến cho bà ấy lại bị đau lần nữa thì trước đó quả thật không cảm thấy đau. 
“Thím, cháu lại giúp thím xoa bóp chút nữa nhé. Dù sao cháu cũng không có việc gì làm.” Kỷ Hi Nguyệt đi qua. 
Sau khi Úy Mẫn Nhi sửng sốt thì vội nói: “Không cần, tôi sẽ mát xa giúp mẹ nuôi.” Nói xong cô ta lại bắt đầu xoa bóp cho Triệu phu nhân. 
Nhưng mỗi lần bị cô ta dùng sức ấn xuống thì Triệu phu nhân cảm thấy càng thêm đau hơn. 
“Mẫn Nhi, con, con đừng xoa bóp nữa. Có thể động tác con không đúng, mẹ thấy hơi đau.” Triệu phu nhân lập tức đau khổ nói. 
Úy Mẫn Nhi vội vàng buông tay, nói: “Không thể nào? Mẹ nuôi, mẹ lại bị đau?” 
“Ừ, thôi thì để Tiểu Nguyệt ấn đi, phương pháp trung y của con bé có lẽ thực sự có ích.” Triệu phu nhân vội nói. 
Kỷ Hi Nguyệt cười nói: “Để cháu làm cho.” 
Úy Mẫn Nhi chỉ có thể để cho cô làm, trong lòng rất không cam tâm, thầm nghĩ mát xa thì có gì khác nhau đâu, rõ ràng mẹ nuôi thích Kỷ Hi Nguyệt. Chỉ trong buổi chiều ngắn ngủi thì sự việc đã nằm ngoài dự liệu của cô ta, chẳng lẽ vận may của cô ta thật sự kém như vậy? 
Kỷ Hi Nguyệt ngồi bên giường bệnh, vươn hai tay, bắt đầu xoa bóp phần eo của Triệu phu nhân. Cô chuyển khí công đi vào, khiến cho Triệu phu nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681742/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.