Triệu Húc Hàn nheo mắt lại, dùng ánh mắt sắc bén liếc nhìn Úy Mẫn Nhi, nói: “Là tự cô không có biện pháp giữ lại đối tác Thiết Quý Hoành, sao lại đổ cho Tiểu Nguyệt?” 
Kỷ Hi Nguyệt cũng nói rất vô tội: “Tôi cũng không biết vì sao Thiết gia chủ không hợp tác với cô. Nếu như tôi có bản lĩnh lớn như chi phối được ý kiến của chủ nhân Thiết gia thì tôi thật sự hối hận tại sao mình không đến Paris sớm hơn.” 
“Úy Mẫn Nhi, nếu cô muốn nói Thiết gia chủ coi trọng Tiểu Nguyệt thì tôi khuyên cô dùng não suy nghĩ chút đi. Mọi người đều biết Thiết gia chủ là ai, chẳng lẽ trong mắt cô thì anh ta là người có thể vì một phụ nữ mà từ bỏ mối làm ăn lớn? Tôi thấy là do cô tính toán làm ăn tính kĩ quá, anh ta vừa lúc tìm được bậc thang đi xuống.” 
Lời này của Triệu Húc Hàn khiến cho sắc mặt Úy Mẫn Nhi lại biến đổi, nhưng đúng thật Thiết Quý Hoành tuyệt đối không phải người vì phụ nữ mà coi nhẹ lợi ích của gia tộc, hơn nữa đó còn là lần đầu anh ta gặp Kỷ Hi Nguyệt. 
Chẳng lẽ thật sự là do giữa mối làm ăn của cô ta và anh ta xảy ra sơ xuất? 
“Có lẽ kỹ năng đàm phán của Úy tiểu thư cần phải nâng cao hơn rồi, hoặc là phân chia lợi ích cân bằng chút đi.” Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, bồi thêm một câu. 
“Mẫn Nhi, tại sao con không đi hỏi Thiết gia chủ xem thử rốt cuộc là nguyên nhân gì?” Triệu phu nhân nói: “Mẹ cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681741/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.